Chương 17

243 21 1
                                    

mấy tuần nay mình phải thi kết thúc học phần, cộng thêm đang bệnh nên không up chương mới, nay mới up được. Xin lỗi mọi người nha :)

************************

Hôm nay là lần đầu tiên trăng tròn, Cảnh Du sáng sớm xuất môn bị Đông Hải cùng một đám người thông báo nói hôm nay đem Ngụy Châu đón về nhà, hắn tan tầm phải theo đến nhà Ngụy Châu.

Ở cửa, nhìn vẻ mặt không hề khác thường của Ngụy Châu, cậu vẫn nói cười bình thường a. . . Cảnh Du không khỏi nghi vấn rốt cuộc buổi tối biến thành bộ dáng gì nữa. . . ?

Mang theo có chút bất an, Cảnh Du nghi hoặc đi làm . . .

Mà Cảnh Du chân trước mới vừa bước ra không bao lâu, Lý Đông Hải cùng mọi người lập tức đi vào đem Ngụy Châu đón đi, về tới Hứa gia, bên trong người hầu đều đối với việc Phong Phong mang Ngụy Châu về sinh ra vẻ mặt tò mò .

Trên đầu có cái lổ tai. . . Chẳng lẽ là. . .

_"Ah ~ đây chính là Ngụy Châu thiếu gia! Đệ đệ của ta có phải hay không rất đáng yêu a ~~" – Phong Phong kiêu ngạo đem Ngụy Châu tiến vào trong đại sảnh, rất là đắc ý giới thiệu.

_"Nha ~~ thật là Ngụy Châu thiếu gia a ~~~" – người hầu lập tức bỏ lại công việc chạy về phía Ngụy Châu.

_"Ngụy Châu thiếu gia biến trở về hình người ! !" – Ngụy Châu đối với người hầu A cười gật đầu.

_"Ngụy Châu thiếu gia thật đáng yêu a ~~" -Ngụy Châu đối với người hầu B lộ ra ý cười.

_Ngụy Châu thiếu gia biết ta là ai không! Cho tới nay đều là tiểu Quả tôi chuẩn bị cơm sang cho cậu a!

_"Quả Quả ~" – Ngụy Châu nhớ rõ, bởi vì mỗi lần đều là nàng giúp cậu cắt nhỏ thịt bò.

_"Nha ~~ Ngụy Châu thiếu gia biết tôi không ~~~~" – một gã người hầu hưng phấn chạy tới. . .

_Thiếu gia thiếu gia! Ta là người giúp cậu tắm rửa, là tiểu Hương! Nhận ra ta không?

_"Hương Hương ~" – Ngụy Châu cũng nhớ rõ, khi tắm đều ôn nhu giúp cậu chà xát bụng, thực thoải mái!

_"Ngụy Châu thiếu gia bảo xem ta tên gì a ~~~~" - lại một gã người hầu hưng phấn chạy tới ~

_Ngụy Châu thiếu gia! Ta là cùng cậu chơi đùa. Tiểu Kiều! Nhớ rõ không?

_"Kiều Kiều ~~" – Ngụy Châu càng nhớ rõ , là người hầu luôn cùng cậu chơi đùa mỗi ngày .

Ngụy Châu luôn luôn quen thuộc những gương mặt vừa chạy đến trước mặt cậu, đến nhìn đông nhìn tây, càng không ngừng từ đầu tới đuôi nhìn ngắm , hồi xưa vẫn là một miêu thiếu gia, hiện tại biến thành một thiếu niên thanh tú, bọn người hầu không khỏi tán thưởng nhà mình các thiếu gia huyết thống thật sự là tốt!

Lúc trước Phong Phong thiếu gia mới vừa biến trở về thành người cũng đã làm cho bọn họ sợ hãi một lần . . .

_"Thôi! Đừng phiền tiểu thiếu gia , hôm nay là đêm trăng tròn đầu tiên, các ngươi đều nhanh đi chuẩn bị!" – Đông Hải phất tay kêu quản gia Quách đến phân phối công việc.

_"Ca ~ ông nội, ba mẹ đâu?" – Ngụy Châu nhìn chung quanh, tuy rằng có thể đoán được bởi vì gia tộc bọn họ tám phần ở quốc gia khác , nhưng vẫn muốn hỏi.

_Ông nội cùng Lý gia gia ở Mĩ a ~ ba mẹ đang ở Nhật xử lý công việc, yên tâm ~ ca đều có nói qua , bọn họ nói một tháng sau sẽ trở lại ! Nhìn ảnh chụp của đệ họ thực rất hưng phấn! Kêu đệ phải ngoan ngoãn nghe lời của ta!

_"Hảo ~~ "– Ngụy Châu tò mò không ngừng ở đại sảnh chạy loạn , thoạt nhìn thực vui vẻ.

_"Uy! Hứa Ngụy Châu! Chừa chút khí lực buổi tối làm chính sự! Mau ngồi chờ ăn cơm!" – ngồi ở trên ghế sa lon Đông Hải uống trà lài tâm bình khí hòa đích xác dùng giọng hô to .

_"Hảo ~~~~~~ " – Ngụy Châu tiếp tục chạy, một bên người hầu nhìn đến tiểu thiếu gia hồn nhiên đều cảm thấy vui vẻ.

***

Hoàng Cảnh Du đứng ở cửa nhìn trước mắt là khu nhà cấp cao, . . . Ngẩn ra có lẽ đã hơn nửa giờ. . .

_"Hoàng tiên sinh. . . Không vào sao?" – bên cạnh nam nhân mặc vest màu đen lễ phép hỏi.

_"Hảo. . . Ngại quá. . ." – Cảnh Du đi vài bước, cửa lập tức mở, trước mắt là đại sảnh xa hoa làm cho hắn hoàn toàn choáng váng, đây là chỗ ở trước kia của Ngụy Châu?

_"Nha! Hoàng Cảnh Du! Ngươi như thế nào trễ như thế! Đều đã hơn bảy giờ!" – ngay cả cánh cửa cũng còn chưa bước qua. . . Cảnh Du lập tức nghe tiếng Đông Hải, tiếp theo lập tức bị lôi đi, ngay cả đại sảnh bài trí cái gì cũng chưa kịp xem. . .

_"Tôi đã tới chậm sao? Vẫn là giờ bình thường tan tầm a. . . Chính là đến nhà các ngươi mất thời gian tìm kiếm. . ." – tuy rằng một tay bị Đông Hải lôi kéo, một tay bị Phong Phong lôi kéo, mặt sau còn có một Lệ Húc phụ giúp, Cảnh Du không ngừng chung quanh quan sát.

_Cái gì thời gian bình thường! Không phải nói đêm nay trăng tròn sao! Trời sắp tối kìa, ánh trăng bắt đầu xuất hiện ! Ngươi muốn cho Ngụy Châu khó chịu sao!

Cái gì? Khó chịu? Cảnh Du còn không hiểu Đông Hải trong lời nói có ý tứ gì, đã bị kéo đến một cái phòng.

_"Hảo! Từ từ đi vào! Ngươi sẽ biết làm như thế nào! Mặc kệ như thế nào! Ở cùng Ngụy Châu! Không được đẩy nó ra!" – nhìn Đông Hải cực kỳ nghiêm túc, Cảnh Du thoáng rùng mình. . .

_"Cảnh Du! Hết thảy nhờ ngươi !" – Phong Phong cắn khăn tay, hoen lệ nhìn Cảnh Du – "Mặc kệ thế nào, phải hảo hảo làm!" – nói xong, theo Đông Hải mở cửa, Phong Phong một tay đấy Cảnh Du đi vào.

Ách. . . Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra a. . . Có thể nào đêm trăng tròn Ngụy Châu sẽ biến thành người sói sao? ? ?

Cảnh Du quay đầu nhìn cánh cửa. . . .

Chính là đột nhiên trước mắt hiện ra... Làm cho Cảnh Du cũng không biết như thế nào. . . Trời ơi. . . Tình huống này. . . . ? ? ?

[Du Châu]Animal LoverNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ