Buổi tối Đoàn Thiệu Đường ở trước phòng cầm trường thương có dây tua đỏ mà Đoàn Thiên Lân đưa nàng tập chiêu thức được học ban ngày thì Bát công chúa đi tới: "Ngươi là đang tập vũ cơ khiêu vũ sao?".
Đoàn Thiệu Đường phiết miệng nói: "Không có mắt! Nói chuyện khó nghe như vậy!".
Bát công chúa nhìn trường thương trong tay Đoàn Thiệu Đường: "Không thể tưởng được Định Quốc Công sẽ đem Đầu hổ thương truyền cho ngươi.".
"Thực sự soái khí nha! Ngươi thế nào biết thương này? Rất nổi tiếng a?".
"Thương do trăm luyện cương chế thành, vô kiên bất tồi, là Thái tổ hoàng đế năm đó ngự ban thưởng tổ phụ ngươi, ngươi hiện tại đời thứ tư, Định Quốc Công từng dùng nó giết địch vô số, khiến địch nhân nghe tin đã sợ mất mật.".
"Thì ra cha ta đưa ta bảo bối lai lịch lớn đến thế!".
Bát công chúa nghi hoặc: "Đầu hổ thương là vật gia truyền của Đoàn gia ngươi. Chẳng lẽ ngươi quên rồi?".
"Ta đương nhiên nhớ rõ! Đồ gia truyền như thế nào quên được! Ta cảm thán một chút cũng không được à? Mặc kệ ngươi, ta muốn luyện công, cách xa tí đi, cẩn thận vũ khí không có mắt ngộ thương ngươi!".
"Định Quốc Công không cho ngươi luyện trung bình tấn trước sao?". Bát công chúa hỏi, thật sự không thể nhìn nổi đối phương múa may quay cuồng.
"Có thì có, nhưng mà mệt mỏi quá, cho nên ta...bỏ qua bỏ qua, trực tiếp học vài bài số.".
Bát công chúa buồn cười: "Chiêu thức của Định Quốc Công tuy rằng lợi hại, phần lớn lại thích hợp với người tập võ nhiều năm, căn cơ thâm hậu. Bổn cung dạy ngươi một bộ thương pháp, đặc biệt dành cho người không hiểu võ công như ngươi.".
Nghe xong Đoàn Thiệu Đường nhất thời mừng rỡ, vội vàng đưa thương: "Hảo a! Như vậy sẽ không mệt không chán không cần luyện trung bình tấn!".
"Ngươi đừng nói nhiều, xem cho kỹ!". Bát công chúa đánh xong một bộ thương pháp, Đoàn Thiệu Đường thấy bản thân như lọt vào trong sương mù: "Khó thế!".
"Chỗ thiếu hụt của bộ thương pháp này chính là cùng cao thủ so chiêu hẳn chết không nghi ngờ, đơn đả độc đấu cùng người không có nội lực còn có thể chiến thắng, nhưng nếu là quần công, chỉ sợ phải rơi xuống thế hạ phong.".
Đoàn Thiệu Đường đầy thỏa mãn: "Đủ dùng, đủ dùng rồi! Ai nhàn nhã tới nổi mang theo trường thương lớn đi kéo bè kéo lũ đánh nhau đâu!".
Bát công chúa phá lệ khinh bỉ: "Nếu dùng bộ thương pháp này đánh nhau với côn đồ đường phố, ngươi vẫn sẽ không thua đâu.".
Sáng sớm Đoàn Thiệu Đường đi vào hoàng cung, vừa chuyển qua hành lang gấp khúc liền thấy Tiểu Kê đi tới đi lui. Tiểu Kê gặp Đoàn Thiệu Đường lập tức chạy đến, nhỏ giọng: "Đường ca, ta đợi ngươi nãy giờ đây, nhóm hoàng tử hạ dược trong trà của ngươi, nói là để ngươi đi nhà xí liên tục làm cho thân nương cũng không nhận ra!".
BẠN ĐANG ĐỌC
(BHTT) Giả phò mã (Edit)
Ficción GeneralCứ vào xem, cũng chẳng cần miêu tả nhiều, chỉ dùng 1 từ để hình dung: "HAY". Editor: Là tại hạ, các vị có thể xưng hô với ta là Tử Kỳ. Thể loại: Hmm? Dĩ nhiên là bách hợp tiểu thuyết rồi, bách hợp là chân ái. Cốt truyện, nhân vật: Đọc chương đầu để...