Thác Bạt Thừa An - Hoàng thất hậu duệ

2.2K 88 24
                                    

"Hừ! Thái tử sai Nhị ca đến biên cương trấn áp, còn cái gì mà chỉ một Chiến Vinh quốc, năm vạn binh mã cũng đủ để ứng phó! Ta nghe đồn lần này Chiến Vinh quốc điều hơn mười vạn đại quân tấn công biên cảnh Đại Chu ta!".

Thập Nhất hoàng tử vỗ bàn: "Ta đã sớm nghi ngờ, hắn rõ ràng là muốn lấy mạng Nhị ca!".

"Năm vạn binh mã đối kháng Chiến Vinh quốc biên cảnh đại quân vốn khả năng thắng cực ít, nếu thua Thái tử liền bức ngươi không còn đường lui. Nhị hoàng tử, ngươi sẽ không thật sự bước chân vào bẫy chứ?". Đoàn Thiệu Đường cau mày.

"Nhị ca, hay ngươi cứ giả bệnh a...".

"Đâm lao thì phải theo lao, lệnh đã ban, ta có thể không đi ứng chiến? Thế nào cũng chết, ta vì sao không làm một vị tướng anh dũng trên đất người đây?".

"Nhị hoàng tử, ngươi...!".

Lục hoàng tử ảm đạm: "Sớm biết chuyện này ta nên đồng ý đi đất phong, nay lập tức có thể giúp Nhị hoàng huynh một tay.".

"Cha ta còn nắm giữ bao nhiêu quân lính! Không bằng kêu hắn đưa một ít phụ Nhị hoàng tử xuất chinh?".

"Không thể! Bây giờ Định Quốc Công điều binh cấp Nhị hoàng huynh, e rằng Thái tử hội mượn cớ tố cáo chúng ta tội mưu phản. Khi đó sẽ khiến Định Quốc Công bị liên lụy.". Bát công chúa lắc đầu.

Nhị hoàng tử thở dài: "Bát muội nói rất đúng. Vùng biên giới địa thế hiểm trở, dễ thủ khó công, hy vọng có năm vạn binh mã kéo dài chút thời gian, ngăn cản đến lúc phụ hoàng xuất quan.".

Nhóm người rời khỏi, Đoàn Thiệu Đường tiến vào thư phòng, bắt gặp Đoàn Thiên Lân giao thị vệ bên cạnh một phong thư: "Nhất định phải trao tận tay!".

"Dạ!" Thị vệ cung kính cúi người, thoáng chốc liền biến mất.

"Cha, ngươi gửi thư cho ai vậy?".

"Thác Bạt Thừa An.".

"Thừa An? Cha, Thừa An rốt cuộc có lai lịch gì, ngươi cư nhiên cùng hắn thư tín lui tới. Chẳng lẽ...hắn không phải thương nhân bình thường?".

"Không sai, Thác Bạt Thừa An là Thái tử Chiến Vinh quốc!".

"Thái tử Chiến Vinh quốc!? Thời điểm cha phát hiện hắn không phải người Chu quốc đã nhận ra thân phận của hắn?".

"Do trên cánh tay hắn in một hình xăm mà chỉ Chiến Vinh quốc hoàng thất mới có.". Đoàn Thiên Lân vuốt cằm.

"Khó trách...Nhưng hai nước sắp sửa giao chiến, cha hoà Thừa An còn thần thần bí bí...Cha...đừng bảo ta là ngươi đang thông đồng với địch phản quốc chớ!?".

Đoàn Thiên Lân tức giận trợn mắt: "Xú tiểu tử! Cha ngươi cả đời quang minh lỗi lạc, mặc dù là Chiến Vinh quốc hoàng thất hậu duệ, theo ông cố phụ ngươi làm Chu quốc Định Quốc Công, Đoàn gia chúng ta chưa bao giờ gây tổn hại đến dân chúng Đại Chu!".

"Chiến Vinh quốc hoàng thất hậu duệ!?? Đây lại là vấn đề khác nha!".

"Cũng nên kể rõ chân tướng cho ngươi. Chuyện bắt nguồn từ ông cố phụ, họ Thác Bạt, nguyên là phương Bắc Chiến Vinh quốc hoàng tử. Tổ tiên Đoàn gia là Hoàng thượng Chiến Vinh quốc, dưới gối có hai người con là ta cố phụ và song bào thai đệ đệ của hắn. Cố phụ đối việc thừa kế ngôi vị hoàng đế luôn do dự, dần dần huynh đệ bất hòa, thậm chí cốt nhục tương tàn, đành chạy trốn tới Trung Nguyên. Khi ấy Trung Nguyên chiến loạn nổi lên bốn phía, ông vô tình cứu mạng một thủ lĩnh nghĩa quân, cả hai bèn kết nghĩa anh em. Sau theo vị kia Đông chinh Tây phục, lũ lượt lập chiến công, trợ người đoạt được thiên hạ, chính là khai triều Chu quốc Hoàng đế. Cố phụ ngươi bởi nhớ chuyện cũ mà nản lòng thoái chí, sửa Thác Bạt thành họ Đoàn, phò tá dòng dõi Mộ Dung.".

(BHTT) Giả phò mã (Edit)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ