Hai người rời khỏi quý phủ Định Quốc Công, Đoàn Thiệu Đường nghĩ đến việc Bát công chúa ngồi chung xe ngựa thì một trận không thoải mái: "Công chúa, ta ăn no quá nên tính chạy tí cho tiêu, ngươi cứ trở về bằng xe ngựa đi.".
Bát công chúa cười: "Phò mã bất quá ăn vài khối thái hoa mà thôi. Vừa lúc bổn cung cũng muốn tản bộ, không bằng chúng ta cùng nhau.".
"Á đù!?". Đùa mình à? Ta phải sóng đôi dưới ánh trăng với nàng? Mặc dù là sự kiện thực lãng mạn, nhưng đi dạo cùng bà nội biến thái này mình thà bữa bị thích khách giết phát chết luôn!
"Phò mã không thích cùng bổn cung tản bộ? Biểu tình của phò mã là ý gì? Chẳng lẽ cùng bổn cung tản bộ so với sống không bằng chết thống khổ hơn sao?".
Đoàn Thiệu Đường miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: "Tất nhiên là không, ta chỉ là thụ sủng nhược kinh thôi. Không biết công chúa sẽ chọn đại lộ rộn ràng nhốn nháo kín người hết chỗ, hoặc là tiểu lộ yên bình thưa thớt?".
"Dong dài!". Bát công chúa liếc Đoàn Thiệu Đường một cái rồi bước nhanh hướng con đường trước mặt.
"Uy...công chúa! Ngươi coi...".
Không đợi Đoàn Thiệu Đường nói hoàn, Bát công chúa trực tiếp đánh gãy lời: "Không chuẩn ăn đồ chơi làm bằng đường!".
"Dạ chị...em chưa kịp xin ăn miếng nào.". Nàng bất đắc dĩ chép miệng: "Nhìn cũng không cho nữa, ngươi coi lão bá kia tay nghề thật khéo!".
Lão bá bán đồ chơi làm bằng đường ngẩng đầu phát hiện Đoàn Thiệu Đường cách xa mấy thước liền hô to: "Công tử ta nhớ rõ ngươi!".
Đoàn Thiệu Đường vội vã chuyển mặt sang hướng khác chối: "Đệch! Lão bá ngươi lầm người, ha ha.".
Lão bá kiên quyết không từ bỏ, nhiệt tình chạy tới: "Mấy tháng trước ngươi cho ta một thỏi nguyên bảo, mua cả xe của ta. Ngươi coi ta đóng chiếc xe khác càng tốt càng rắn chắc, tiện thể sửa chữa phòng ở một phen. Công tử tướng mạo bất phàm, anh tuấn tiêu sái, lịch sự lễ nghĩa, vung tay hào phóng, ta không thể nhận sai người được.".
"...Lão bá trí nhớ ngươi siêu tốt a...". Đoàn Thiệu Đường xấu hổ.
"Để ta tặng công tử đồ chơi làm bằng đường.". Lão bá đẩy lưng Đoàn Thiệu Đường, cầm một que đưa nàng. Đoàn Thiệu Đường tiếp nhận, cảnh giác quay qua Bát công chúa: "Công chúa, ta không hề mua nha, là lão bá tặng ta á!".
"Nếu lão bá đã có lòng, phò mã hãy nhận lấy.".
Lão bá kia lại cầm một que đưa Bát công chúa: "Tặng cô nương.".
"Đa tạ lão bá hảo tâm, nhưng ta không thích ăn đường.".
Đoàn Thiệu Đường giật đồ chơi làm bằng đường từ tay lão bá: "Ôi chao! Đừng bỏ uổng, để ta xử dùm cho!".
"Công tử...Nếu cô nương không thích ăn đường, ngươi còn mua cả xe gỗ của ta hống nhân gia vui vẻ. Nhưng...hình như vị cô nương này thoạt nhìn không giống người lần đó?".
"Ôi chao! Lão bá ngươi sai quá sai luôn rồi nga!".
"Tuy ta đã lớn tuổi, nhãn lực vẫn tinh lắm, vị cô nương lần đó...".
BẠN ĐANG ĐỌC
(BHTT) Giả phò mã (Edit)
Fiction généraleCứ vào xem, cũng chẳng cần miêu tả nhiều, chỉ dùng 1 từ để hình dung: "HAY". Editor: Là tại hạ, các vị có thể xưng hô với ta là Tử Kỳ. Thể loại: Hmm? Dĩ nhiên là bách hợp tiểu thuyết rồi, bách hợp là chân ái. Cốt truyện, nhân vật: Đọc chương đầu để...