"Nhĩ hảo Phò mã đại nhân!".
"Sớm a!".
"Phò mã đại nhân thoạt nhìn khí sắc rất tốt!".
"Ôi chao, phải không!?".
"Bữa sáng đã được dọn sẵn, công chúa đang chờ Phò mã đại nhân cùng ăn.".
Từ ngày ấy bị Tình Nhi hiểu lầm rằng nàng và Bát công chúa tư hội hẹn hò, Đoàn Thiệu Đường cảm giác ánh mắt hạ nhân xem bản thân đều kì quái. Chẳng lẽ Tình Nhi đem sự tình mình hướng công chúa thổ lộ nói cho mọi người? Đây gọi là có tật giật mình trong truyền thuyết đi...
Vì không để tin đồn nhảm nhí truyền bá, Đoàn Thiệu Đường tận lực trốn Bát công chúa, tránh việc hai người cùng xuất hiện ở cùng một địa điểm.
"Ta hôm nay rất bận rộn nên không ăn điểm tâm, bảo mã phu chuẩn bị xe, chúng ta trực tiếp tiến cung.".
...
"Thái Phó đại nhân sớm!". Nhóm hoàng tử bây giờ đối Đoàn Thiệu Đường thập phần tôn kính, không còn gây chuyện phiền toái.
Thập Lục hoàng tử hỏi: "Thái Phó đại nhân, hôm nay chúng ta học cái gì?".
Đoàn Thiệu Đường cúi đầu liếc mắt vài quyển kinh thư trên bàn, toàn là những thi tự nàng chưa từng gặp qua: "Hôm nay...chúng ta học...".
Thập Bát hoàng tử chỉ vào một cuốn sách: "Trương Thái Phó lần trước đã dạy bản 'Hiếu Kinh' này đến chương thứ mười sáu ạ.".
" 'Hiếu Kinh'?". Đoàn Thiệu Đường vội vàng cầm lấy, lật ra mới phát hiện tác giả là một cái tên lạ lẫm. "Nhắc về chữ 'Hiếu', hôm nay ta sẽ kể các ngươi nghe truyện cổ 'Nằm băng cầu lí'.".
" 'Nằm băng cầu lí?".
"Xưa có một gia đình gồm hai mẹ con sống nương tựa nhau. Một ngày trời giá rét đông lạnh, người mẹ đột ngột sinh bệnh nặng, thèm ăn cá nhưng lúc đó tất cả sông suối hồ ao đã đóng băng. Người con liền thoát áo nằm trên băng, hi vọng dùng nhiệt độ cơ thể khiến tầng băng hoà tan. Ý chí và tấm lòng của hắn cảm động tận trời xanh, khi hắn sắp chịu không nổi thì có một đàn cá chép nhảy lên bờ.".
Nhóm hoàng tử nghe xong vỗ tay tán thưởng người này hiếu thuận.
"Thái Phó đại nhân, điều truyện cổ muốn mang lại chính là mặc kệ chuyện gì xảy ra, chỉ cần chúng ta kiên trì nhất định sẽ thành công?".
Đoàn Thiệu Đường mỉm cười: "Ta quen biết một tiểu bằng hữu, có lần hắn tìm thấy cục đá trông y chang quả trứng gà. Hắn liền thả cục đá vô nước, nấu a luộc a, thật nhiều ngày trôi đi mà cục đá cứ mãi không chín, nên hắn không ăn được. Trong nhà thứ có thể dùng đều dùng hết, trong tay cục đá vẫn là cục đá, không có tác dụng.".
"Thái Phó đại nhân ý tứ là...chúng ta phải kiên trì, nhưng kiên trì với việc không đáng kiên trì, sẽ lãng phí thời gian của chúng ta?".
BẠN ĐANG ĐỌC
(BHTT) Giả phò mã (Edit)
Fiction généraleCứ vào xem, cũng chẳng cần miêu tả nhiều, chỉ dùng 1 từ để hình dung: "HAY". Editor: Là tại hạ, các vị có thể xưng hô với ta là Tử Kỳ. Thể loại: Hmm? Dĩ nhiên là bách hợp tiểu thuyết rồi, bách hợp là chân ái. Cốt truyện, nhân vật: Đọc chương đầu để...