A Trác tiến tới lều chủ, liền nhìn thấy Nạp Mộc mặt âm trầm ngồi ở giữa, thấy hắn tiến vào liền tức giận, trừng mắt nhìn hắn giận dữ nói: “Ngươi thằng nhãi con, năm đó không chịu nghe ta nói, bây giờ biết hậu quả chưa?”
“Đại ca đừng như vậy, trong lòng A Trác khẳng định cũng không vui vẻ gì.” Đa Triết một bên vội vàng dập lửa, một bên đem A Trác kéo qua ngồi nói: “Hơn nữa lần này chẳng phải cũng là cơ hội để nhìn một chút tính tình của Dụ Phi sao? Ngươi không biết những ca nhân cùng nói chuyện với chúng ta, đều hâm mộ, nói ba ca nhân nhà chúng ta có phúc khí, tìm được phu quân tốt.”
Nạp Mộc thấy A Trác vẫn là bộ dáng không chút biểu tình, liền nhịn không được nhéo lỗ tai đứa con của mình, “May mắn là Dụ Phi, nếu là tiểu tử khác bị như vậy, không biết sẽ xảy ra chuyện gì đâu.”
A Trác cũng không giãy dụa, Nạp Mộc không dùng nhiều khí lực, không phải thật sự muốn đánh hắn. Trong lòng biết a cha nghĩ đến chuyện năm đó lại không thoải mái, hắn liền thành thật làm nơi cho a cha trút giận.
“Được rồi, đại ca đừng tức giận, chúng ta không phải muốn nói chính sự với A Trác sao.” Đa Triết cầm tay Nạp Mộc, Nạp Mộc hừ một tiếng, thấy thái độ của A Trác cũng coi như ngoan ngoãn, liền theo Đa Triết mà bỏ tay ra, ngoài miệng vẫn không buông tha, “Hiện tại lại ngoan ngoãn như vậy, dáng vẻ không giống như năm đó bị người ta che mờ mắt. . . .”
“Cảm tạ thần linh, hiện tại đã qua rồi.” Đa Triết nhanh chóng cười ha hả ngăn lại, “A Trác. . . . . Thời điểm con tới Dụ Phi đã ngủ chưa?
“Ngủ, hắn. . . . . Uống rượu.” Nghĩ đến chuyện lúc trước ở lều trại, trên mặt A Trác có chút nóng, may mà đèn cầy ban đêm luôn mờ tối, không thể nhìn rõ thần sắc trên mặt.
“Vậy đêm nay xem ra không được rồi. . . . .” Đa Triết nhỏ giọng nói: “A Trác, con cùng hai a cha nói thật đi, lúc sau. . . . Con cùng Đa Nặc còn lui tới không?”
“Nếu có lão tử liền đánh gảy chân của ngươi!”
“Đại ca. . . . .”
Vốn xem thường bạch nhãn lang kia nói muốn lấy A Trác, nhưng lúc trước nghe Mã Cát nói lại, lời nói dây dưa như vậy, thật sự làm cho bọn họ bất an.
A Trác lắc lắc đầu, “A cha, con thề với thần linh, tuyệt đối không có.”
“Vậy hắn vì sao lại không chịu buông tha?” Nạp Mộc cẩn thận nhìn chằm chằm biểu tình của A Trác, “A Trác, cởi áo ra cho a cha nhìn thử.”
Đây là. . . . .
A Trác không tự giác nắm chặt quyền, có chút thương tâm khuất nhục, “A cha. . . . . Con không có.”
“Vậy để a cha nhìn xem.” Nạp Mộc lạnh lùng nói, trực tiếp vạch áo A Trác ra.
“Đại ca đừng như vậy, A Trác nó sẽ không. . . . .”
“Sẽ không?!” Nạp Mộc vừa nghe lời này liền tức giận, đè lại đứa con có chút giãy dụa, oán hận nói: “Năm đó đã có thể vì đứa tiểu tử kia mà thiếu chút nữa hại chết đệ đệ, nếu không phải ngươi che chở cho nó, ta lúc ấy đã đánh chết nó rồi cùng đi xuống tạ lỗi với phu quân!”
BẠN ĐANG ĐỌC
Trọng sinh chi man phu lang
Teen FictionTác giả: Tiêu Hồ Điệp Raw & QT: gekkabijin.wordpress.com Thể loại: chủng điền văn, xuyên việt, dị thế, chủ công, nhất công đa thụ, tra công x cường thụ. Tra công trong truyện này không phải loại cặn bã chơi xong là bỏ nhá các nàng Edit: meolonely Vă...