Chương 34 : Ôm, hôn và yêu

1.2K 76 20
                                    

 Đứa con thứ 34 về làng rồi đây =))) Tui không drop fic này đau nên các mẹ đừng lo, hãy chờ tui nhé, chờ tui như Seong Wu chờ Daniel trong  fic này vậy nha muahahah. Đùa thôi, ai lại đi làm thế, dù hơi lâu nhưng khi đăng lên vẫn có người đọc là tui hạnh phúc rồi hiuhiu. Các mẹ đọc vui vẻ ạ ^^


------

Cơn tuyết lạnh buốt hôm qua đã thay thế cho ánh nắng chan hòa, tựa như những xa cách đau khổ nhường chỗ cho những nỗi niềm hạnh phúc. 

Ánh nắng chiếu qua rèm cửa chói vào phòng, Kang Daniel bị đánh thức bởi sự chói chan ấy, anh tỉnh giấc rồi nhẹ đặt một nụ hôn lên tóc người đang nằm trong vòng tay mình. Đây hẳn là điều hạnh phúc nhất anh muốn làm trong thời gian qua.

Ong Seong Wu cựa người, mơ màng tỉnh giấc, cậu chồm người đáp trả anh bằng một nụ hôn thật sâu lên môi. Rồi lại chui rúc vào vòng tay anh. 

Vì hôm qua bắp cải đã thu hoạch cả rồi nên Seong Wu cho nhân công nghỉ 1 hôm, định đánh thêm một giấc trong lòng người yêu thì liền bị mẹ gõ cửa :

- Con trai, dậy ăn sáng thôi con.

Ong Seong Wu giật mình lao nhanh ra khỏi giường chỉnh lại quần áo và đầu tóc. Cậu chẳng biết làm thế để làm gì, chỉ biết rằng không được để mẹ thấy mình nằm cùng với Daniel, lớn chuyện mất.

- Dạ, dạ... con ra liền.

- À, nhà mình có khách hả con ?! Mẹ thấy đôi giày lạ lạ để chỗ cửa, bạn con à.- Mẹ Seong Wu tò mò - Mà này, làm gì trong đó thế, mở cửa cho mẹ.

Kang Daniel như tỉnh ngủ hẳn, phải chào hỏi bác gái, nếu không bị nói là vô lễ mất. Mặc kệ Seong Wu đang lúng túng, Daniel tiến đến mở cửa, Seong Wu cũng thuận chân chạy theo.

- Dạ chào bác ạ. 

Kang Daniel cúi đầu 90 độ chào người phụ nữ đứng tuổi trước mặt mình. Mẹ Seong Wu như bị đơ ra thấy rõ. 

- Đây là...???

- Dạ Daniel, Kang Daniel.

Mẹ Seong Wu nhìn qua nhìn lại vẫn không tin vào mắt mình.

- Sao... sao... sao Daniel lại ở đây ?

Người đang hoang mang nhất không ai khác là mẹ Seong Wu, sao thằng bé bạn thân con trai mình mấy năm trước kia lại ở đây, đêm qua nó đến từ khi nào, sao mình lại không biết ?! Chẳng phải Seong Wu đã nói rằng hai đứa không còn liên quan gì rồi sao.

Thấy mẹ ngơ ngác, không khí ngại ngùng, Seong Wu liền nói để giải đi bầu không khí ấy.

- Cậu ấy đến từ tối hôm qua đó mẹ.

Daniel cũng nói thêm

- Dạ cháu đến từ hôm qua, vì Seong Wu nói bác đã ngủ nên không tiện chào hỏi, cháu xin lỗi.

Hiểu được chút ít vấn đề, mẹ Seong Wu vui mừng hơn cả tò mò, vì vốn dĩ Daniel rất hợp tính với bà, nay lại là người nổi tiếng hay xuất hiện trên tivi, lại là đề tài mà bà với mấy bà bán hàng ở chợ hay nhắc đến, bà cứ bảo là người quen của bà những chẳng ai tin.

[NielOng/OngNiel] Cậu là thanh xuân, là cuộc đời của tôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ