"Vậy còn thủ phạm?"
"Năm đó hắn ta còn là thanh niên khá trẻ, bây giờ thì anh không rõ tin tức lắm chỉ biết là còn sống thôi."
Mối thù đã hơn 20 năm mà chưa hề nguôi ngoai.
"Anh có ý định trả thù không?"
"Người cũng đã chết rồi, giết thêm mạng nữa thì bố anh chẳng sống lại được."
Khi mà bước chân vào giới ngầm, hắn đã từng nuôi ý nghĩ trả thù. Cũng đã đi tìm manh mối, muốn biết kẻ đã bắn chết ba hắn. Hắn tìm được kẻ đó nhưng lúc này suy nghĩ đã thay đổi, hắn đã từ bỏ.
Ji Yong im lặng, không nói gì thêm. Căn phòng rơi vào lặng lẽ, dần dần cả hai chìm vào giấc ngủ.
______
Seung Ri và Ji Yong đi siêu thị mua ít đồ ăn cho bữa tối. Hắn thì muốn mua thịt bò, thịt cá,.. nói chung là mấy món hải sản nữa. Seung Ri thì tiếc tiền không dám tiêu sang, thứ duy nhất cậu ép Ji Yong phải lấy là thịt lợn.
"Anh đừng có cậy tiền nhiều rồi muốn mua gì thì mua nha."
"Tiền của ai? Của ai? Để thịt bò với lại cá vào giỏ nhanh."
"Không, tiết kiệm."
"Em đi mà ăn đồ tiết kiệm của em ấy, anh cũng cần sống." Ji Yong giựt lại thịt và cá từ tay Seung Ri rồi đặt vào xe đẩy, hắn gạt Seung Ri sang một bên rồi đẩy xe đi trước. Seung Ri tức mình quành lối khác đi
"Tí cho anh tìm em hết hơi."
Seung Ri đi lựa vài món đồ, xem qua mấy bộ quần áo nam. Đi ngang qua đồ nữ thấy Min Jung cũng đang lựa đồ, Seung Ri định vào hỏi vài câu mà nghĩ đến việc Ji Yong làm với Kiko thì cậu lại thôi.
"Anh...." Theo phản xạ bất chợt cô quay ra nhìn cậu, sau đó tiến lại gần, "Chuyện vừa xảy ra thực sự xin lỗi anh."
"Được rồi, không phải lỗi của em đâu."
"Dù sao cũng rất xin lỗi, chị ấy bây giờ còn chẳng dám ra khỏi nhà. Nhìn thấy đàn ông mà tránh xa." Min Jung thở dài, hai khoé mắt hơi cay cay
"Việc đó Ji Yong cũng hơi quá nên..." Seung Ri gãi đầu, cậu cũng không biết nói gì
"Anh cứ lựa đồ đi, em đi trước." Cô đưa tay quệt mắt rồi chào Seung Ri
Sau vụ lùm xùm vừa rồi, đến nhìn mặt nhau cũng thấy ngại ngùng. Mặc dù cũng là nạn nhân trong kế hoạch của Kiko mà nhìn thấy Min Jung cậu lại thấy có lỗi. Cũng chỉ vì Ji Yong hơi quá tay với hình phạt.
Đi vòng quanh một mình, Ji Yong thì tự nói tự trả lời. Hắn cứ nghĩ Seung Ri lẽo đẽo đằng sau, đến khi quay đầu lại thì đã mất tích đâu không biết. Hắn ngó ngó mấy gian quầy bên cạnh xem cậu có ở gần đây không. Tìm không được hắn lôi điện thoại ra gọi, gọi kiểu gì cũng không bắt máy. Nhớ ra là mấy hôm trước Seung Ri vừa nghe điện thoại vừa nấu canh nên điện thoại nó rơi bố vào nồi canh đang sôi rồi.
Hắn bóp bóp sống mũi
"Như đứa trẻ con."
Ji Yong bắt đầu đi tìm Seung Ri, ngó nghiêng mấy gian hàng gần đây. Chẳng biết được Seung Ri đi đâu, tại siêu thị này là lớn nhất Seoul, có 5 tầng rộng bao la.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Nyongtory][Fanfic] Từ ngày em đến
FanfictionHắn chạy theo cậu dưới màn mưa, mặc cho trời mưa xối xả cậu không thèm nhìn hắn mà cứ thế chạy thật nhanh khỏi hắn. Đến khi bắt được cậu, hắn thở hồng hộc, làn khói phả từ miệng bay vào cơn mưa. Trời đông rét mướt, hắn nắm lấy đôi bàn tay lạnh lẽo "...