I-SEOUL-U
...
Đã một tuần trôi qua kể từ khi Jungkook cùng Seokjin đến nhà Taehyung, mỗi người tự khắc suy nghĩ hướng giải quyết riêng cho mối quan hệ không tên đang bám lấy họ, nhưng cuối cùng không thể làm gì ngoài việc chôn giấu trong lòng.
Kim Seokjin quay về làm việc, dự án với Hoseok vẫn diễn ra tốt đẹp như chưa từng gián đoạn. Jungkook ở bên anh, không đoán được tâm tư Kim Seokjin hiện tại, thái độ anh mỗi khi gặp Taehyung đều bình thường, chẳng hề có sự dịch chuyển so với trước đây.
Jungkook không hiểu, nhớ đoạn đường từ nhà Taehyung trở về, đôi mắt Seokjin ánh lên những giọt lệ trong suốt chảy không ngừng trên bầu má xanh xao chưa hoàn toàn bình phục, Jungkook chỉ biết lặng lẽ nhìn nơi gương chiếu hậu, niềm vui mừng hòa cùng hạnh phúc khắc rõ trên khuôn mặt anh.
Tất cả những gì Seokjin có được từ cuộc đời này là người em trai duy nhất - Kim Taehyung.
Thế nhưng, chẳng có gì xảy ra sau ngày hôm ấy.
- Seokjin, hôm nay em có hẹn với Tae, chốc nữa anh cho em về sớm nhé.
Tiếng Jungkook vang lên cắt ngang bầu không khí căng thẳng, dõi theo biểu hiện của Seokjin, cậu cảm giác mối quan hệ giữa cả hai đang ngày càng rơi vào điểm chết. Anh luôn là người bắt chuyện đầu tiên, không bao giờ quên mất việc hẹn cậu cùng ra ngoài ăn tối, mọi thứ làm nên một Kim Seokjin trở thành mẫu bạn trai nhiều người ao ước.
Và rồi, hiện tại chẳng còn gì ngoài một Kim Seokjin trên bàn làm việc, trầm mặc dõi theo tài liệu trên tay, không có vẻ gì tò mò hay ngạc nhiên, chỉ đơn thuần gật đầu một cái với Jungkook.
- Anh có muốn... gặp Tae cùng em không?
Mối quan hệ anh em giữa Taehyung và Seokjin, dù trong tâm anh có muốn trốn tránh, tự lừa gạt bản thân thì Kim Taehyung trước mắt Kim Seokjin vẫn là người em trai thất lạc chung huyết thống. Jungkook sợ mình không giữ nổi bí mật, hạnh phúc đoàn viên đơn giản giữa hai người yêu thương gần nơi tầm tay, thế nhưng...
Seokjin liệu đang chần chừ điều gì.- Hôm nay anh hơi mệt.
Seokjin khẽ lắc đầu, tay mệt mỏi day vầng trán thái dương, công việc tạm hoãn sau khi anh nhập viện vẫn chưa giải quyết xong. Dự án phân phối thức ăn mang tính chất quy mô khiến anh không thể lơ là, mọi chuyện đang tiến triển tốt đẹp nhưng đối với một người cầu toàn như Kim Seokjin không bao giờ là đủ.
- Vậy tối nay em nấu cháo cho anh nhé?
Nét mệt mỏi trên khuôn mặt của Seokjin khiến Jungkook lo lắng, cậu tiến đến, toan đưa tay chạm lên bầu má gầy gò, nhưng hành động kịp dừng lại trước câu nói "không cần đâu" của Seokjin.
BẠN ĐANG ĐỌC
taekook | I-SEOUL-U
FanfictionVô tình ngang qua chuyến tàu lửa năm ấy, hắn tha thiết nhớ về JungKook. Người ta nói quá khứ đối với nhân gian là một niềm hối tiếc, Kim Taehyung mùa lễ hội cô độc giữa đám đông, trước mắt hắn nhìn ai ai cũng thật giống cậu. Liệu còn điều gì cứu vãn...