Ngày hôm sau, Chu Lăng liền cầm sổ hộ khẩu, bản chứng minh thư, lôi kéo Ngô Ngôn, ba mẹ cùng đi đến cục dân chính.Giấy chứng nhận đầy đủ hết, mấy người chỉ đứng đợi trong chốc lát, rồi giấy tờ cũng làm xong.
Chu Lăng tranh đưa tiền nộp cho nhân viên làm việc, cười nói.
"Ngô Ngôn, hôm nay kết hôn em trả, về sau ăn, mặc, ở, đi lại, anh phải lo nha. "
Nhân viên công tác ngồi bên cạnh, không nhịn được, cười ra tiếng, Ngô Ngôn nhìn cô thực tế nói:
"Anh đương nhiên là phải nuôi em "
Mẹ già một bên, lấy trong túi ra một gói lớn bánh kẹo, phân phát cho mấy nhân viên làm việc, một bên trừng mắt con gái, liếc cô một cái:
" Ý tứ trong lời nói chính là, muốn tìm một người nuôi dưỡng, vậy mà lúc nào cũng nói, chính mình có thể tự nuôi sống bản thân, không cần đàn ông nuôi dưỡng"
Chu Lăng chính mình cũng không nhịn được cười:
"Đó là con chướng mắt với bọn họ, không cần bọn họ nuôi dưỡng. "Cô hướng Ngô Ngôn làm cái mặt quỷ nói, "Em cho anh nuôi dưỡng nha. "
"Được, anh nuôi em!"Ngô Ngôn không cười, một chữ, một lời nói của anh đều hết sức là thật lòng.
Chu Lăng không cười, thực tế cô nhìn chằm chằm Ngô Ngôn, nhìn trong chốc lát, gật đầu nói:
"Được chúng ta nuôi nhau "
"Anh nuôi em" Ngô Ngôn không phục nói.
Chu Lăng rũ mắt, sau một lúc lâu cười nói:
"Anh cũng phải cho em một cái cơ hội hào phóng nha. Anh tưởng là em nói, của anh là của em, còn của em cũng là của em sao?"
"Anh không ngại như vậy. "Giọng nói của Ngô Ngôn nhỏ xuống.
Chu Lăng làm bộ như không nghe thấy anh nói gì, cười hướng cha mẹ nói:
"Con đói bụng, vì chúc mừng con, hôm nay không còn là thánh nữ nữa, con mời mọi người đi ăn mỳ sợi!"
Bên ngoài gần tiểu khu nhà bọn họ, có quán mỳ sợi thịt bò, thế là một nhà bốn người đi vào trong quán.
Tuy rằng không phải mì sợi chính gốc, nhưng mà hương vị thực tế là rất ngon.
Chu Lăng cùng mẹ già gọi bát nhỏ, còn ba già và Ngô Ngôn đều là bát lớn -- khẳng định Ngô Ngôn ăn không đủ no, nên chỉ có thể ăn xong lại gọi tiếp, cùng thêm mấy đĩa rau trộn ăn sáng.
Mỳ sợi rất nhanh được bưng lên, Chu Lăng lúc này mớí phát hiện mình đã quên nói không cần rau thơm, nhìn bát có mấy cái cọng màu xanh lá cây buồn bực nhăn mi lại.
Chuẩn bị gắp rau thơm ra, thì đôi đũa của người bên cạnh, rất nhanh chóng mà chuẩn xác đem rau thơm gắp hết ra bỏ vào bát của mình.
Chu Lăng ngoảnh lại về phía Ngô Ngôn cảm kích cười cười: "Cám ơn, em không thích nhất là ăn rau thơm... à mà anh thích ăn hạt tiêu sao? Chỗ này mỳ sợi hạt tiêu ăn cũng được lắm, muốn hay không gọi thêm một phần tớí anh ăn thử?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Ông xã là bộ đội đặc chủng
Storie d'amoreNguồn : truyenfull Là câu chuyện tình giữa hai người được mai mối, có hẹn ước và bị ép hôn. Nữ chính Chu Lăng suốt ngày bị mẹ than phiền về việc không đồng ý đi xem mặt. Được giới thiệu cho một người là quân nhân, cô quyết định kết hôn chỉ vì quân...