Hôm nay Hoàng đế Vạn Lịch mở yến tiệc linh đình ở Phúc Thượng đài . Mới sáng sớm , ta đã bị Tiểu Quế đánh thức.
Ta ngắm nghía cái tủ gỗ nhỏ đựng y phục . Nhiều bộ vẫn còn mới tinh , chứng tỏ chủ nhân chưa bao giờ động đến. Tiểu Quế có vẻ rất ngạc nhiên :
- Nương nương ! Trước đây , người đâu có để ý đến mấy thứ này !
- Thiên hạ còn có thể biến chuyển khôn lường , huống chi là con người ! - Ta cảm thán một câu .
- Người nói phải ạ.
Nàng bỗng kêu " A! " một tiếng .
- Ngươi sao thế?
- Nô tì ... không sao ... - Mặt nàng ta tái xanh lại còn cố chịu đựng . Ta lập tức bảo nàng nghỉ ngơi
- Nhưng nô tì còn phải chuẩn bị cho người đến dự tiệc nữa. Sao có thể...
- Đi đi - Ta đẩy nàng ra khỏi cửa - Ta tự lo được mà
Sau khi bảo đảm Tiểu Quế đã ở yên trong phòng , ta tiếp tục công việc . Ta nhìn một lúc , cuối cùng cũng quyết định lấy ra một bộ màu trắng thêu hoa . Vải lụa thượng hạng sáng bóng . Chất liệu mềm mại . Mặc vào liền thấy vô cùng vừa vặn , nhẹ nhàng. Chuẩn bị xong y phục , ta tự tay vấn tóc. Mái tóc của Tiêu Mĩ nhân vừa dài vừa óng mượt nên ta thả xõa , đồng thời , cài một chiếc thoa vàng điểm ngọc bích lên.
Trên đường đến Phúc Thượng đài , ta đi ngang qua vườn Đào . Mùa xuân , hoa đào nở rộ . Gió khẽ thổi qua , cánh hoa bay rợp trời . Ta hứng thú xoay mấy vòng giữa những cánh đào rơi . Ta không ngờ y phục này khi xòe rộng lại thướt tha như vậy.
- Nàng...! Tiêu Dương
Ai vô duyên vô cớ phá vỡ khoảnh khắc tươi đẹp này thế ! Ta lâu lắm mới được tự tại.
Ồ ! Thì ra là một nam nhân . Y mặc long bào, tư thế oai phong lẫm liệt . Ta nhanh trí cúi người :
- Thần thiếp tham kiến Đại vương !
- Nàng vẫn như xưa ... - Giọng nói y cất lên thân thiết , ấm áp .
- Thiếp luôn luôn giữ gìn bản thân trong sạch , không cầu vinh hoa phú quý , không cầu phù hoa diễm lệ . Chỉ cần có thể làm một bông bạch liên thanh khiết tỏa hương ...- Câu này ta nghe Lý Tiệp dư ở tập 29 đã nói . Nhưng đến đoạn này ta quên mất rồi T___T . Đành cúi người lần nữa , hạ giọng : Thần thiếp thất thố . Xin Hoàng thượng thứ tội !
- Nàng cho như vậy là thanh cao ? Năm xưa nàng cũng nói những lời đó với Bổn vương , còn mặc áo tang cha nàng đi khắp nơi trong cung , trẫm phạt nàng nửa năm ở Tùng Trúc viện , nàng vẫn chưa biết tội sao?
Ồ ! Thì ra chiếc áo này là ... áo tang của Giảng Tiêu Dực đại nhân ! Lời nói của ta bất quá cũng chỉ học tập Lý Tiệp dư ... Làm sao trách ta được ! Có trách Ngài hãy trách đạo diễn , biên kịch , ... phim !
Ta liền dịu dàng cười :
- Mặc y phục trắng đâu nhất thiết là áo tang! Huống chi thần thiếp còn cài một thoa bích ngọc ...
Huống hồ ở thời đại ta sống , màu trắng còn là màu của váy cưới !!!
- Nàng đừng ngụy biện ! - Y lạnh nhạt nói :- Người đâu , tiễn Nương nương về Tùng Trúc viện. Hôm nay , nàng không cần đến Phúc Thượng đài nữa
Về sau ta mới biết , cách của ta chỉ dùng được vào ngày thường . Hôm đó không may lại rơi vào ngày giỗ của Giáng Tiêu Đại nhân ,haizzzzz ! Coi như số ta xui xẻo.
...
Những ngày tiếp theo trôi qua nhàm chán . Tên hoàng thượng độc ác đó sai người giam lỏng ta. Ngoài đồ ăn và than củi , ta còn bị cắt bổng lộc 3 năm . Những 3 năm ! Cuộc sống của ta không khác gì ở tù :(( . Giờ đây ta mới ngộ ra một chân lí : Trong Hậu cung tàn khốc này , nữ nhân không có được sự sủng ái của Hoàng đế thật khó mà sống tốt .
Nhưng chuyện này cũng chỉ dừng lại ở ngày thứ hai ! Đúng thế , chỉ cần Tiêu A Sảnh còn hơi thở , các người đừng mong mà giam chân được ta
Ta nhờ Tiểu Quế làm cho một bộ wig ( tóc giả ) đen bóng . Một chiếc áo trắng . Một ít máu gà ...Nửa đêm canh ba , Tiểu Quế và ta hành động ... Sau đó ta mới biết : Nàng là một sát thủ võ công cực phẩm !!!
- Ngươi nghe thấy tiếng gì không? - tên lính canh Mộc hỏi . Tên Phong trả lời :
- Tiếng gì
U....u....u
- Ngươi đừng có dọa ta - Tên Phong rút kiếm
- Ta đâu có dọa nạt gì ngươi? Có ngươi thần hồn nát thần tính thôi .
U,,,u,,,,u
- Hình như có ... MA
- Im mồm ! Hậu cung này lấy đâu ra ma quỷ
- Ngươi không nhớ năm xưa , Lý Phu nhân đã tự vẫn ở đây à?
Ta và Tiểu Quế suýt thì cười ngất ra đấy.
- Trả mạng cho ta... !
- Trả mạng cho ta... !
Tiểu Quế dùng thuật khinh công bay lên cao.
- Tránh ... tránh xa bọn ta ra !
Tiểu Quế chỉ dùng hai dải lụa trắng mỏng manh đã đoạt được kiếm của bọn chúng . Động tác của nàng dứt khoát như đã thành thục từ rất lâu.
Phong và Hỏa sợ hãi vừa chạy vừa hét lên kinh hãi : Có ma ! Cứu chúng tôi với !
Ta lập tức phục kích bọn chúng ở trước mặt khiến cả hai tiến thoái lưỡng nan .
- Ha ha ha ha !- Ta cất tiếng cười man rợ nhất học được từ mấy phim kinh dị
- Ngươi là ai?
- Lý phu nhân ! - Nói xong, ta nhe hàm răng giả đầy máu ra.
Tên Hỏa đột nhiên mở trừng mắt :
- Hoàng hậu Nương nương giá đáo !
Nhân lúc ta quay lại , Hỏa và Phong đã chạy vụt mất. Thì ra hắn muốn đánh lạc hướng ta .
Tiểu Quế tháo chiếc mặt nạ máu ( gà ) , tiến lại gần ta đang ngơ ngơ ngácngác:
- Người để bọn chúng tuột mất , chuyện này đến tai kẻ khác thì hậu quả khôn lường
- Vậy chẳng lẽ chúng ta bắt giữ họ?
- Phải thủ tiêu ! - Tiểu Quế lạnh lùng nói
Bây giờ , ta còn sợ con người đứng trước mặt mình hơn cả những nguy hiểm đang ẩn nấp trong bóng đêm mờ mịt huyền ảo kia !
BẠN ĐANG ĐỌC
( Xuyên không ) Tiêu phi Đại náo hậu cung
Teen FictionMột cô gái 17 tuổi trong một lần nổ bếp ga đã xuyên không về triều đại nhà Minh của Vạn Lịch Hoàng đế . Tuy nhiên , nàng lại mang thân xác của Tiêu Mĩ nhân thất sủng , 18 xuân xanh . Ở thời gian đầu , nàng sống theo nếp sống ở Thế kỉ 21 , thức khuya...