Chương 05: Những chuyện cọ rửa

131 12 0
                                    


Điều duy nhất phải làm là chứng tỏ cho Howl biết cô là một quý bà dọn dẹp tuyệt vời, là một kho báu thực sự - Sophie quyết định. Cô chít một mảnh vải cũ lên mái tóc bạc lưa thưa, xắn tay áo lên cao trên cánh tay già nua gầy guộc và lấy mảnh khăn trải bàn cũ trong kho để chổi quấn quanh người làm tạp dề. Thật khá nhẹ nhõm khi nghĩ chỉ phải quét dọn bốn phòng thay vì cả một lâu đài. Cô vớ lấy cái xô cùng chiếc chổi sể và bắt đầu làm việc.

- Bà làm cái gì thế? - Michael và Calcifer đồng thanh hét lên hãi hùng.

- Dọn dẹp. - Sophie quả quyết đáp. - Nơi này là một nỗi hổ thẹn.

- Không cần đâu. - Calcifer nói, còn Michael lẩm bẩm. - Howl sẽ đá bà ra ngoài.

Nhưng Sophie phớt lờ cả hai bọn họ. Bụi bay thành từng đám.

Giữa lúc đó, một loạt tiếng thình thịch khác vang lên ngoài cửa. Calcifer sáng bừng lên, gọi:

- Mở cửa cho Porthaven!

Rồi lão hắt hơi xèo xèo ầm ĩ khiến những tia lửa tía phụt ra qua làn mây bụi.

Michael rời khỏi bàn thợ và đi ra cửa. Sophie nhòm qua đám bụi cô vừa làm tung lên và thấy lần này Michael xoay cái núm cho mặt có chấm sơn màu xanh lơ quay xuống. Rồi cậu ta mở cánh cửa quay ra con phố mà cô đã nhìn thấy ngoài cửa sổ.

Một cô gái nhỏ đứng đó.

- Thưa ông Fisher, - Cô bé nói. - cháu đến xin lá bùa đó cho mẹ cháu.

- Bùa an toàn cho con thuyền của cha cô, đúng không? - Michael nói. - Có ngay đây.

Cậu ta quay lại chỗ chiếc bàn và đong bột từ một cái hũ để trên giá rồi đổ xuống mảnh giấy hình vuông. Trong khi đợi cậu ta, cô bé săm soi nhìn Sophie tò mò chẳng kém gì Sophie đang săm soi nhìn cô. Michael vặn mảnh giấy quanh chỗ bột vừa đong và quay ra nói:

- Bảo bà ấy rắc dọc con thuyền. Thuyền sẽ bền vững và trở về, ngay cả khi gặp bão.

Cô bé cầm gói giấy và đưa một đồng tiền.

- Ngài Phù thủy cũng có một bà phù thủy giúp việc ạ? - Cô bé hỏi.

- Không. - Michael nói.

- Tức là ta ấy hả? - Sophie hỏi to. - Ồ, đúng đấy, cháu của ta. Ta là phù thủy giỏi nhất và sạch sẽ nhất Ingary.

Michael đóng cửa, có vẻ bực dọc:

- Rồi đây, mọi chuyện sẽ ầm khắp Porthaven cho mà xem. Có thể Howl sẽ không thích đâu. - Cậu ta xoay cho núm chấm xanh lá cây hướng xuống đất.

Sophie cười khúc khích một mình một chút, hoàn toàn không tỏ vẻ ăn năn. Có lẽ cô đã để cái chổi sể cô đang quét nhét những ý nghĩ ấy vào đầu mình. Nhưng nếu mọi người nghĩ cô đang làm việc cho Howl, cũng có thể điều đó sẽ thuyết phục được Howl cho cô ở lại. Thật lạ. Nếu vẫn là một cô gái, có lẽ Sophie đã rùng mình xấu hổ vì lối cư xử của mình. Nhưng là một bà cụ, cô chẳng hề bận tâm cô đã làm gì hoặc nói gì. Cô thấy điều đó vô cùng dễ chịu.

Cô ầm ĩ đi tới trong khi Michael nâng một tảng đá gần lò sưởi lên và giấu đồng tiền của cô bé lúc nãy dưới đó.

Lâu đài bay của pháp sư HowlNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ