Tối hôm đó, chỉ vì cơn đau nhức dữ dội nên Sophie không thể lên đường đi Chợ Chipping. Trận mưa phùn ở Porthaven đã ngấm vào xương cô. Cô nằm trong hốc tường, đau đớn và lo lắng cho Martha. Cũng có thể không tồi tệ đến thế, cô nghĩ. Cô chỉ phải nói cho Martha biết rằng kẻ theo đuổi mà Martha không chắc chắn ấy không ai khác chính là Pháp sư Howl. Điều đó sẽ khiến Martha khiếp sợ mà từ bỏ. Và cô cũng sẽ nói cho Marhta biết cách xua Howl đi là nhận lời yêu anh ta là được.
Sáng hôm sau, khi Sophie trở dậy, các khớp xương vẫn còn răng rắc. - Nguyền rủa mụ Phù thủy xứ Waste! - Cô lẩm bẩm với cây gậy trong khi lấy nó ra và chuẩn bị lên đường. Cô nghe thấy tiếng Howl đang hát trong buồng tắm cứ như thể cả đời anh ta chưa bao giờ lên cơn hờn vậy. Cô nhón chân tập tễnh cố hết sức bước ra cửa thật nhanh.
Dĩ nhiên là Howl ra khỏi buồng tắm trước khi cô ra đến cửa. Sophie nhìn anh ta chua chát. Anh ta trông thật bảnh bao và chải chuốt, với mùi nước hoa thoảng hương hoa táo. Ánh nắng từ cửa sổ chiếu vào làm bộ cánh ghi và tía trở nên chói lòa và tạo thành một vòng hào quang màu hồng nhạt trên tóc anh ta.
- Tôi nghĩ tóc tôi trông khá hợp với màu này. - Anh ta nói.
- Anh nghĩ thế thật à? - Sophie gắt gỏng.
- Nó hợp với bộ cánh này. - Howl nói. - Bà có sửa một chút đúng không? Bằng cách nào đó, bà đã làm bộ vest trông phong cách hơn một chút đấy.
- Hà! - Sophie nói.
Howl dừng lại, bàn tay đặt lên cái núm trên cửa.
- Những cơn đau nhức đang làm bà khổ sở à? - Anh ta nói. - Hay có điều gì làm bà khó chịu?
- Khó chịu? - Sopphie nói. - Tại sao ta lại khó chịu chứ? Có kẻ nào đó chỉ đổ đầy nước thịt đông thiu khắp lâu đài, làm đinh tai mọi người ở Porthaven, làm Calcifer khiếp sợ đến mức rụi thành than, và làm tan vỡ hàng trăm trái tim thôi. Tại sao chuyện đó lại làm ta khó chịu?
Howl cười to:
- Tôi xin lỗi. - Anh ta nói, xoay cái núm cho màu đỏ trỏ xuống đất. - Hôm nay, Đức Vua muốn gặp tôi. Có thể tôi sẽ phải chờ mỏi gối trong Cung điện cho đến tối, nhưng khi về tôi có thể làm gì đó cho bệnh thấp khớp của bà. Đừng quên dặn Michael là tôi để lá bùa đó cho cậu ấy trên bàn. - Anh ta mỉm cười vui vẻ với Sophie và bước ra ngoài giữa những ngọn tháp của Kingsbury.
- Và anh nghĩ điều đó sẽ khiến cho mọi chuyện ổn thỏa! - Sophie làu bàu khi cánh cửa đóng lại. Nhưng nụ cười đó làm cô dịu đi. - Nếu nụ cười đó có tác động tới mình thì chẳng có gì ngạc nhiên khi Martha tội nghiệp không biết nghĩ ngợi ra sao nữa! - Cô lẩm bẩm.
- Tôi cần một khúc củi trước khi cô đi! - Calcifer nhắc.
Sophie tập tễnh đi tới bỏ thêm một khúc củi vào ghi lò. Rồi cô lại bước ra cửa. Nhưng Michael chạy từ trên gác xuống và chộp nốt phần bánh mỳ còn lại trên bàn trong khi chạy về phía cánh cửa.
- Bà không phật ý chứ, phải không ạ? - Cậu ta nói, vẻ rất xúc động. - Cháu sẽ mang theo một ổ bánh mới khi trở về. Cháu có việc gấp phải đi xem xét hôm nay, nhưng tối sẽ về. Nếu ông thuyền trường tàu biển đến lấy bùa gió thì nó nằm ở cuối bàn thợ, dán nhãn rất rõ ràng. - Cậu ta xoay cái núm cho màu xanh lá cây trỏ cuống dưới và nhảy ra sườn đồi lộng gió, ôm chặt chỗ bánh mỳ vào bụng.
BẠN ĐANG ĐỌC
Lâu đài bay của pháp sư Howl
Ficción General~ Đây là cốt truyện của bộ phim "Lâu đài bay của pháp sư Howl", ai nào đã trót mê bộ phim này thì hãy vào đây để hiểu thêm về cốt truyện và bộ phim này nhé !