Nó về tới biệt thự , vừa bước vào trong đã thấy mọi người tụ tập ở đó , nó hơi nhăn mày rồi lại dãn ra đi lại ngồi xuống ghê sofa hỏi :
--Làm gì mà muộn rồi ko ngủ ???
--Chờ em đấy__hắn cười hiền nhìn nó nói , hắn thật sự ko ngờ tuổi thơ của nó lại quá nhiều điều bất hạnh như vậy . Nghe hắn nói vậy , nó chỉ nhún vai cầm tách trà vừa được Long rót cho lên nhấp môi .
--Chị tụi em đã biết mọi chuyện , thành thật thay mặt mẹ em , em xin lỗi__Hân nói .
- Tay đang cầm tách trà của nó chuẩn bị đưa lên môi thì liền khựng lại giữa ko trung sau câu nói của Hân , chỉ từng đó nó đã biết Hân đang nói gì . Nó đặt tay trà xuống bàn kêu cái "cạch" rồi cười như ko cười nói :
--Xin lỗi ? Bây giờ hai chữ này có ích gì đây ? Mẹ tôi có sống lại ko , có trả lại cho tôi một tuổi thơ có ba có mẹ như người ta ko ? Hay là ngược lại , hai chữ đó cướp đi từ tôi tất cả ?__nó đặt hàng loạt câu hỏi cho Hân nghe .
--Nhưng là sự thật ba ko lỗi , lỗi là ở mẹ chị . Nếu mẹ chị ko cố chấp đòi lấy ba thì mẹ em và ba đã cưới nhau lâu rồi , ba là yêu mẹ em tr....__Đan nói , cô định nói lại chuyện mà ba cô kể cho bọn cô lại cho nó nghe , bởi ông ấy bảo nó chưa biết chuyện này , vậy nếu cô kể ra có thể nó sẽ biết được mà ko hận ba mình nữa . Nhưng câu nói của cô đã bị Nhân ngắt lời :
--Đủ rồi đấy , có cần khêu ra cho người khác biết nữa ko__Nhân nói chủ yếu cũng là ko muốn nó biết đến chuyện này . Nhưng anh đã lầm , nó , đã biết mọi chuyện từ lâu rồi , nhưng nó ko thể tha thứ cho ông ấy .
--Cô định nói , ông ta có con vs mẹ tôi là bất đắc dĩ do say rượu , ông ta hận mẹ tôi vì mẹ tôi chia rẻ tình cảm của ông ta , ông ta hận tôi khi còn trong bụng mẹ...hay là còn điều gì khác__nó kể ra một loạt những ý Đan định nói cô nghe .
- Nhân cùng mọi người nghe xong những gì nó nói thì bất ngờ , chẳng phải ông Trần bảo chưa ai biết được điều này sao , mới đây họ là những người đầu tiên được nghe . Vậy tại sao nó lại biết hết rồi ???
Thấy lâu ko thấy hai chị em Hân Đan nói gì nó lại cười khẩy ra tiếng nói :
--Ha...tôi biết rồi hay là ông ta nói ông ta đến bệnh viện thăm mẹ tôi nhưng lại chỉ đứng ngoài cửa ngó vào chứng kiến cảnh mẹ tôi rời khỏi thế giới này đến một nơi phương xa__lần này nó lại làm mọi người bất ngờ ko cách nào nói được . Phải mất rất nhiều thời gian, Nhân là người bình tĩnh đầu tiên , anh hỏi :
--Sao em biết chuyện này ???
--3 năm trước , đó là lý do__nó nói , câu nói của nó ai cũng hiểu . Bọn hắn sắp xếp tất cả lại thành một trật logic : 3 năm trước nó về nước để điều tra , khi phát hiện điều đó thì lại đi đua xe để giải tỏa , sau đó thì biến mất.
--Nếu chị biết rồi thì ko nên hận ba nữa , lỗi ko là của ai cả , ba ko có lỗi vì vậy chị ko thể hận ông ấy__Hân nói có vẻ thuyết lý nhưng nó lại cười .
- Nó đi vào phòng ngủ Của Long lúc quay ra trên tay nó là 2 tập hồ sơ . Long ngạc nhiên khi trong phòng mình có thứ nó đang cầm mà ko hay biết gì thì hỏi nó:
BẠN ĐANG ĐỌC
Nữ hoàng băng giá queen
Teen Fiction- Trần Khởi My (nó): 17t , dáng chuẩn ko cần chỉnh , khuôn mặt rất đẹp đặc biệt là màu mắt ( nâu khói ) và màu tóc ( ánh tím tự nhiên ) . Là một người lạnh lùng , ít nói ( vì lí do nào đó mà như thế...vào truyện thì bít ) . IQ 201/200 , giỏi tất cả...