Theo sự bùng nổ về lượng mua album 《 anh ấy không phải tình nhân 》, Bùi Thi Thi cũng có chút danh tiếng. Mấy bài hát kia cũng rất nhanh tiến lên những vị trí cao hơn, càng lộ ra sự danh giá.
Hôm nay đã được 1 tháng kể từ khi Tô Tử Bảo vào truyền thông Đế Tước nhậm chức, sự đầu tư của khoảng thời gian trước đến giờ rốt cuộc cũng đã có kết quả.
Hạ Thừa Diệp cùng Diêu Liên Y nhìn bảng xếp hạng âm nhạc và tạp chí giải trí, sắc mặt đều rất xấu.
"Bùi Thi Thi này, không phải là lần trước mượn sự nổi tiếng của em sao?" Diêu Liên Y oán hận nói, "Đáng hận nhất chính là Tô Tử Bảo, ca khúc mà Bùi Thi Thi hát chính là do cô ta sáng tác, hôm đó cô ta còn cố ý cướp đi sự chú ý dành cho em, kết quả làm cho mọi người đều chú ý đến truyền thông Tước rồi!"
Hạ Thừa Diệp nhíu mày, "Nếu như chỉ là Lạc Băng Uyển thứ hai, thì cũng không đáng nói, không thể rung chuyển địa vị của em."
"Nhưng mà em cứ nhìn thấy cô ta là liền cảm thấy không thoải mái!" Diêu Liên Y nói.
Hạ Thừa Diệp gật đầu, "Chỉ sợ cô ta không đơn giản như Lạc Băng Uyển. Lúc trước Lạc Băng Uyển cũng không có thanh thế như vậy. Em bảo người đại diện theo dõi thông báo, nếu có Bùi Thi Thi, thì nhận."
Dựa vào thân phận của Diêu Liên Y, những hoạt động nhỏ cô ta sẽ không nhận. Nhưng mà hiện tại hoạt động Bùi Thi Thi tham gia đều hoạt động cỡ nhỏ.
Diêu Liên Y lập tức hiểu ra, cô rất ghen tỵ, không từ một ai, cười lạnh một tiếng, "Được."
Bùi Thi Thi, cô muốn mượn sự nổi tiếng của tôi, không có đơn giản như vậy đâu.
"Mặt khác, sắp xếp người liên lạc với Thẩm Hề. Từ sau khi Tô Tử qua đời, Thẩm Hề liền từ chối hợp tác với chúng ta." Hạ Thừa Diệp trong mắt hiện lên một tia thâm trầm.
Thẩm Hề là một tác giả trẻ nổi tiếng có số sách bán chạy nhất trong nước, lúc trước là Tô Tử phát hiện ra tài năng của anh, chuyển thể tiểu thuyết của anh thành phim, kết quả buổi ra mắt phim chật kín người, năng lực biên kịch của anh có thể đảm bảo được số vé bán ra.
Cũng chính là mượn âm nhạc của Tô Tử, tiểu thuyết của Thẩm Hề, giải trí Vân Đình mới có thể trong thời gian ngắn ngủi vài năm, nhảy lên trở thành một công ty giải trí vững mạnh.
Diêu Liên Y vén mái tóc xoăn dài của mình, "Giao cho em, để em đi tìm Thẩm Hề. Thẩm Hề nghe lời Tô Tử như vậy, lẽ nào là do kỹ năng trên giường của cô ta tốt sao?"
Một câu nói này làm cho ánh mắt của Hạ Thừa Diệp trở nên cực kỳ khó coi. Anh ta đúng là cũng hoài nghi, lúc Tô Tử ở cùng mình, nhưng lại lên giường với Thẩm Hề.
"Được rồi, yên tâm đi, kỹ năng của em cũng không kém cô ta." Diêu Liên Y rất hài lòng nhìn sắc mặt của Hạ Thừa Diệp, hôn anh ta một cái, sau đó lái xe đến chỗ ở của Thẩm gia.
Thẩm gia tọa lạc tại một tòa biệt thự tương đối vắng vẻ ở Ngự Thành- Hải Thành, ở đây cũng chỉ có biệt thự của Thẩm gia, nghe nói bởi vì Thẩm Hề không thích người khác quấy rầy.
Lúc này ở trong Thẩm gia, một nam thanh niên đang dựa nửa người vào cửa sổ, anh mặc một bộ quần áo màu trắng, thân hình hơi gầy, đường nét sắc sảo gọn gàng, làn da trắng xanh, như quanh năm không thấy ánh mặt trời. Ngũ quan xinh xắn giống như một người phụ nữ, đôi mắt trong suốt dưới một mái tóc được cắt ngang trán. Làm cho người ta cảm thấy, thật sạch sẽ, thanh tịnh.
Ngón tay lộ ra các khớp xương đang mở ra một quyển sách, bên cạnh là một đầu đĩa thời kỳ phục cổ dân quốc đang được mở ra một bài hát mới nhất.
Mà lúc này, ca khúc đang được phát kia chính là《 biển sâu 》.
Bài hát này chỉ viết dành cho những người bạn tốt. Mà năm đó khi Tô Tử còn sống, từng nói nhất định phải vì anh mà viết một ca khúc.
"《 biển sâu 》, anh cảm thấy bài hát này thế nào?" Một cô gái xinh đẹp cười hỏi anh.
Anh giương mắt nhìn cô, "Có ý nghĩ đặc biệt gì sao?"
"Bởi vì Thẩm Hề tựa như biển sâu. Lúc bọn em rời xa anh, cảm giác, luôn cảm thấy anh như biển xanh sâu thẳm, xa không thể chạm đến. Nhưng mà lúc đi vào thế giới của anh, liền phát hiện ra, kỳ thật anh là một người đàn ông thanh tịch, sạch sẽ, giống như nước vậy, khiến cho người ta chỉ cần nhìn vào là nhìn thấy tận đấy, trong vắt như vậy, hơn nữa cũng rất ôn nhu. Cảm giác làm bạn với anh, tựa như rong chơi ở trên biển vậy, rất thoải mái."
Thẩm Hề nhíu mày thật sâu, "Thế nhưng nước không phải là để hình dung phụ nữ sao?"
"Ha ha ha..." Đối phương phát ra một hồi tiếng cười như chuông bạc.
Một màn kia, dường như còn gần ngay trước mắt, nhưng mà lúc này, đã vĩnh viễn xa nhau.
Tô Tử tại sao phải chết? Tại sao một nhà ba người không ai sống sót? Tại sao vừa vặn chính là ngày Hạ Thừa Diệp đạt được vị trí người thừa kế, tại sao vừa vặn chính là ngày mà Hạ Thừa Diệp cùng thiên kim Bạch gia đính hôn? Tại sao mọi thứ lại trùng hợp như vậy.
Tuy rằng Tô Tử chưa từng nói, nhưng mà Thẩm Hề có thể nhìn ra được, cô thích Hạ Thừa Diệp, thậm chí hai người có lẽ cũng có quan hệ bí mật.
Chỉ là do trở ngại về thân phận, vậy nên cũng không lộ ra ngoài mà thôi.
Nhưng mà bây giờ Tô Tử chết một cách bất minh như vậy, Thẩm Hề không có chứng cứ, anh chỉ đang hoài nghi, vì vậy từ chối hợp tác với Vân Đình.
Dù sao anh sở dĩ hợp tác với Vân Đình, cũng chỉ là bởi vì Tô Tử. Hiện tại Tô Tử không còn ở đây, như vậy thì hợp tác cũng kết thúc.
Ngược lại ca khúc 《 biển sâu 》này đột nhiên lại xuất hiện, làm cho Thẩm Hề thoáng cái liền nghĩ đến Tô Tử. Cũng thật sự là ma chướng rồi, khả năng chỉ là trùng hợp thôi? Nhưng tại sao lại cảm giác như bài này được viết cho mình vậy?
Tô Tử Bảo là tác giả của ca khúc. Tô Tử Bảo, Tô Tử, thật sự trùng hợp như vậy sao?
"Tiên sinh, Diêu Liên Y tiểu thư đã đến, muốn gặp anh." Nữ giúp việc đi đến nói.
Thẩm hề khép sách lại, "Không gặp."
Xem ra, anh nên tìm thời gian, đi gặp Tô Tử Bảo kia một lần.
"Tổng giám đốc văn hóa Thời Quang vừa mới điện thoại cho anh, nhắc nhở anh về việc ký kết vào thứ 6 tuần sau." Người nữ giúp việc lại nói.
Thẩm Hề ừm một tiếng.
BẠN ĐANG ĐỌC
TRÙNG SINH LÀM QUÝ THÊ: SỰ SỦNG ÁI CỦA ĐẾ THIẾU
RomanceTác giả: Lộ Phỉ Tịch Nguồn: Thích Đọc Truyện Tình Trạng: Đang ra Reup: truyenfull Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Báo thù, Ngọt sủng, Trọng sinh, Hào môn thế gia, Giới giải trí, Sảng văn, Hài hước, Đô thị tình duyên, Duyên trời tác hợp...