-"Ami à dậy đi con" - bà kéo lấy cái chăn của cô.
-"Còn sớm mà mẹeee"
-"Sớm gì nữa, mặt trời đứng bóng ròi mày còn chưa dậy hả" - Bà nhíu đôi chân mài lại
-"Hôm nay là ngày nghĩ mà, một chút nữa thôi mà mẹ"- Cô co người lại ôm lấy con kumamon bên cạnh chẳng chịu dậy.
-"Anh hai mày đợi mày đi công viên sở thú kia kia, trời ơi con với chả cái"
Nói xong bà quăng chiếc chăn xuống giường chẳng muốn nói đến Ami nữa, mặc kệ nó cứ việc ngủ, chẳng thèm nói tới cô nữa.
Nghe mẹ cô nói được đi chơi, nên cô cũng chợt tỉnh dậy ngồi đó với khuôn mặt lờ đờ, đứng dậy đi thẳng vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân.
Bản thân cô chẳng làm mất thời gian với mấy chuyện make up như các cô gái xinh đẹp mà anh cô qua lại, chỉ võn vẹn là cây son dưỡng mang theo bên mình chứ chẳng có gì kềnh càng, nhà cô cứ tưởng cô là con trai nữa cơ.
Bước ra khỏi phòng thấy bờ vai thái bình dương đang đứng đợi cô ngoài cửa, đúng là người đàn ông lý tưởng nhiều cô theo đuổi đây mà, ăn mặc gọn gàng, mái tóc che phủ chân mài ngang đôi chút, thân hình cao to có chút mảnh mai thanh lịch, cỡ người như cô thì tới nách ông anh của mình thôi.
-"Jinie anh đợi em lâu không?"
-"Anh mày đợi muốn lùn tới nơi nè"
-"Quá đáng"
Cô chừng anh bằng đôi mắt muốn ăn tươi nuôt sống vậy, anh nở nụ cười chùi kính rồi mở cửa ra ngoài lên chiếc xe moto phân khối lớn mà ông anh mình mới mua.
Ngồi sau lưng nhìn cảnh vật xung quanh đúng thật là đẹp, chủ nhật là ngày mà những nơi ở Seoul đông đảo nhất, một ngày nghĩ rất thoải mái cho những người vừa làm việc sau những ngày trôi qua.
-"Nè anh à, em đói quá, gần đến chưa?"
-"Anh mày còn đói hơn mày đây nè, gần tới rồi"
Cô cau có chề môi rồi không quên nhéo ông anh mình một cái, con người cô đanh đá thiệt mà.
Dừng xe ở công viên sở thú, cô đứng đợi anh ở ngã tư đèn đỏ, định chờ anh mình đến đi chung nhưng vì bụng đói nên băng qua đường luôn cho lẹ.
Đến đèn đỏ thì cô đi qua, nhưng vì đông người nên có vẻ chen lấn nhiều quá, cô đi qua bên đường thành công thì trượt chân ngay vách đá ngã nhào ra phía sau, thấy cô đang nằm trên người một tên đàn ông với ly cafe đổ đầy người hắn, cô hoảng lên ngồi dậy nhìn hắn, hắn nhìn cô với khuôn mặt lạnh ngắt như băng, thấy có vẻ nghiêm trọng nên rút chiếc khăn trong túi xách ra lau cho hắn thì bị cánh tay hắn gạt đi.
-"Tôi..tôi xin lỗi"
-"Có biết nhìn đường không hả?"
-"Thật sự xin lỗi, tôi không cố ý"
Nói rồi hắn đẩy vai cô ra đi qua đường phía bên kia, Seokjin thấy em mình đang cúi đầu xin lỗi tên kia nên anh cũng một mạch đi qua đường nhìn mặt hắn.
-"Nhìn gì?" - Seokjin nhìn mặt hắn ta nói.
-...
Anh chạy đến chỗ Ami đưa cô ấy qua công viên rồi cùng ngồi ăn trưa với nhau.
BẠN ĐANG ĐỌC
[YoonGi×Fictional Girl] Khi Nào Em Mới Yêu Anh?
FanfictionNội dung có chứa 18+ căn nhắc trước khi đọc~~