Chương XIII

452 76 3
                                    

Lời cảnh báo của Kang Daniel không hề sai. Chỉ vài ngày sau cuộc họp ở thư phòng, một toán người hầu đã làm một cuộc bạo loạn tại dinh thự.

Trời khuya tĩnh lặng. Ánh sáng rằm sáng vành vạch soi sáng cả Đại Hàn Dân Quốc. Ngôi dinh thự tối đèn chìm vào giấc mộng, chỉ còn lại tiếng ếch nhái và côn trùng kêu râm ran. Kim Jaehwan đang từ phòng bếp trở về nhà chính thì bỗng nghe tiếng người hô hoáng, tiếng kim loại va chạm và cả tiếng súng. Cậu nhanh chóng trốn vào một góc tường khuất, lặng lẽ quan sát xung quanh.

Một đám người giúp việc, từ phụ bếp cho đến thợ làm vườn đều có mặt đầy đủ, tay cầm xẻng, cầm gậy, có người cầm cả súng liên thanh, miệng không ngừng gào thét ầm ĩ. Đám người hùng dũng tiến về phía nhà chính, những ngọn đuốc cháy sáng trông từ xa như một biển lửa đỏ rực. Đối với đám người ngu xuẩn này, Kim Jaehwan và Park Woojin chỉ cần vận động tay chân một chút là có thể giải quyết sạch sẽ nhưng ý định đó đã bị ngăn cản vì cậu vừa nhìn thấy bóng dáng của Ong Seongwoo xuất hiện phía sau ô cửa kính phòng ngủ và một gã trong đám người hầu kia vừa phát hiện ra cậu.

"Chết tiệt." – Kim Jaehwan lầm bầm.

Mặc dù Ong Seongwoo đã biết được con người của cậu phía sau lớp mặt nạ ngây thơ nhưng đó cũng chỉ là một phần. Đêm nay, tất cả các vị khách quý của Ong gia đều lưu lại dinh thự, kể cả Hwang Minhyun. Nếu cậu ra tay xử lý đám người hỗn loạn kia, Lee Daehwi và Kang Daniel chắc chắc sẽ như cá gặp nước, từ trên tầng cao của dinh thự phi như bay xuống túm gọn lấy cậu, lột sạch lớp ngụy trang cuối cùng của cậu. Đây có thể lại là một thử thách khác, cậu không thể tùy tiện tung nắm đấm. Nhưng nếu cậu không hành động, khiến kế hoạch bị trì trệ, Hwang Minhyun chắc chắn sẽ băm nhỏ cậu thành từng mảnh. Hiện tại, gã người hầu kia đang tiến về phía góc tường, còn Ong Seongwoo thì vẫn đang đứng phía sau ô cửa kính quan sát mọi thứ. Kim Jaehwan hoàn toàn tiến thoái lưỡng nan.

"Jaehwan đang ở đâu?" – Ong Seongwoo lên tiếng, đưa ánh mắt tìm kiếm bóng dáng thân thuộc qua lớp cửa kính.

"Chẳng phải lúc nãy cậu ta đã xuống phòng bếp dặn dò thực đơn sao?" – Kang Daniel đáp, trong lòng tràn đầy hiếu kì quan sát đoàn người bên dưới. Hắn biết rất rõ con chuột nhỏ của Ong Seongwoo đang rơi vào cảnh bế tắc. Hắn thập phần muốn chứng kiến cảnh tượng chính tay cậu tự thảo bỏ lớp ngụy trang của mình, đem con người thật của mình phơi bày trước mặt Ong Seongwoo. Lúc ấy, phản ứng của Ong Seongwoo chắc chắn sẽ vô cùng thú vị.

"Jaehwan đang ở dưới kia?"

"Cái này còn phải hỏi tôi sao? Cậu ta nhanh nhẹn, chắc chắn sẽ chạy thoát được thôi."

Ong Seongwoo dáo dác nhìn xung quanh, cuối cùng cũng phát hiện ra thân ảnh nhỏ bé đang trốn trong góc tường, còn có một tên người hầu đang tiến về phía cậu, trên tay là một khẩu súng lục đã lên đạn.

"Daniel, cậu cùng Yoon Jisung theo tôi giải quyết vụ này." – Ong Seongwoo nói rồi lôi ra từ hộc tủ hai khẩu súng ngắn, lắp đầy đạn.

"Anh khẩn trương cái gì, Nagawa? Mấy chuyện này cứ để đội cảnh vệ lo là được." – Kang Daniel bước đến ngăn cản – "Anh là vì đứa nhỏ kia sao? Nagawa, anh càng mất kiểm soát bao nhiêu thì sơ hở anh để lại càng nhiều, kẻ địch cũng sẽ càng dễ dàng tấn công hơn. Anh tin tôi đi, Nagawa, cậu Kim đó sẽ không bị đám người kia đánh chết đâu."

[Shortfic][Onghwan] In The Name Of SeoulNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ