Chương XVI

422 58 4
                                    

Sinh nhật anh Ong nên up chương mới =))))

"Thích thú không?"

Một giọng nói quen thuộc từ phía sau vang lên. Kim Jaehwan xoay người, phát hiện Ong Seongwoo đã đứng ở cửa phòng từ lúc nào.

"Phá vỡ mọi kế hoạch của anh, âm thầm liên kết bè phái tạo phản, chơi anh xoay mồng mồng, trông em có vẻ rất thích thú nhỉ?"

"Đúng vậy. Hiện tại, tài liệu mật cũng đã lấy được, điện tín cũng đã gửi. Anh nên chuẩn bị đi, Ong Seongwoo." - Kim Jaehwan tươi cười, một nụ cười mang đầy vẻ thương hại, như đang cười trên sự thảm bại của hắn.

"Còn gì nữa không?"

"Bộ dạng hoảng hốt của anh khi nhìn thấy em ngất đi ở chỗ lão Fuu thật buồn cười. Cả lúc anh đỡ đạn cho em nữa. Đương đường là một thiếu gia, ai lại đi che chắn cho một kẻ hầu chứ? Thật ngốc."

Kim Jaehwan cười trào phúng, sau đó là một khoảng lặng kéo dài giữa hai người. Trước đây bọn họ đã từng mặn nồng thắm thiết bao nhiêu giờ đây lại trở nên xa lạ bấy nhiêu. Hai người tựa như hai nam châm cực đối lập, mâu thuẫn, bài xích lẫn nhau.

Ong Seongwoo cuối cùng vẫn không thể kiềm chế bản thân. Hắn bước đến, bắt lấy chiếc cằm nhỏ của Kim Jaehwan, buộc cậu phải ngẩng mặt nhìn. Hắn hận không thể bóp chết người trước mặt này.

"Sao không chịu ngoan ngoãn một chút mà bước ra ngoài đầu thú, có khi sẽ nhận được khoan hồng đấy. Còn nếu cứng đầu chống cự thì kết cục chỉ có thể là cái chết mà thôi. Anh đã dùng vụ việc của Bae Jinyoung để đánh động đến tổ chức của em, xem thử em có chút sợ hãi nào không, rắn đã chịu ra khỏi hang hay chưa. Nhưng em vẫn cố chấp lưu lại dinh thự, lén lút đánh cắp tài liệu. Đúng như những lời em thường nói, em đến cùng cũng chỉ là một con chuột nhỏ hèn mọn, chỉ biết dựa vào thóc gạo của gia chủ mà sống."

"Anh đã từng nói em luôn là một mối nghi ngờ đối với anh. Hwang Minhyun tính kế gì anh cũng đều biết. Vậy hà cớ gì anh cứ phải giữ em ở bên cạnh? Hà cớ gì anh phải hoảng hốt khi nhìn thấy em ngất đi? Hà cớ gì anh phải đỡ đạn cho em, biết bao lần bảo vệ cho em? Chẳng phải anh nên kết liễu em từ lúc em đến dinh thự hay sao? Tài liệu em đã tung ra bên ngoài, xem như nhiệm vụ đã hoàn thành. Em không còn người thân, em cũng chẳng còn nơi nào để dung thân. Giết em đi, súng ở dưới gầm bàn."

"Jaehwan, em nghĩ trong sự việc lần này chỉ một mình em chịu thiệt thòi sao? Anh so với em còn thảm hại hơn nhiều." – Ong Seongwoo tăng thêm lực đạo ở tay khiến chiếc cằm nhỏ của Kim Jaehwan như muốn vỡ nát – "Đúng như em nói, ngay từ đầu, anh thừa biết em là người của Hwang Minhyun, là nội gián được đưa vào đây thu thập chứng cứ. Anh lẽ ra nên giết em từ ngày đầu em bước vào dinh thự. Nhưng anh vẫn đặt cược với bản thân, cố tình dung túng em, xem thử em sẽ bày ra trò gì. Cố tình chờ đợi em tự mình nói ra bí mật, cố tình đưa em vào lưới tình nhưng cuối cùng chính anh lại phá vỡ nguyên tắc của bản thân, tin tưởng em tuyệt đối, dù cho ai có nói điều chi cũng chỉ nghe theo một mình em. Em ở đây không xem ai ra gì, lại còn nhẫn tâm đùa bỡn với anh như thế. Em nói thử xem, ai thảm hại hơn ai?"

[Shortfic][Onghwan] In The Name Of SeoulNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ