CHAP 7: HUNG THỦ

2.1K 120 3
                                    

Cẩn Ngôn cùng Tần Lam rốt cuộc đã đi điều tra qua hai tiệm và không có gì khả nghi, chỉ còn một tiệm làm tóc nữa. Tần Lam cảm thấy mọi thứ như đang đi vào ngõ cụt, có chút thất vọng.

- Cô đừng thất vọng, tiệm cuối cùng này chắc chắn có manh mối - Cẩn Ngôn quan sát nét mặt cô nãy giờ nên cũng hiểu tâm trạng của cô nên lên tiếng động viên.

- Ở trên đang gây áp lực cho tôi vì vụ án cũng chưa có tiến triển gì nên tôi hơi căng thẳng. Không sao tôi biết mà. Tình huống tôi cũng hay gặp. Chúng ta tiếp tục vậy.
Tần Lam quay qua cười với Cẩn Ngôn.

- Vậy có phải tốt hơn không?

Cẩn Ngôn lái xe đến tiệm làm tóc cuối cùng, họ đã tới trước cửa.

Tần Lam bước vào gặp một anh thợ làm tóc đang làm cho khách cô lập tức đưa thẻ cảnh sát ra.

- Tôi là madam Tần tổ trọng án, cho tôi gặp chủ tiệm này, chúng tôi có một vài điều cần hỏi.

Chủ tiệm nghe đến cảnh sát thì từ bên trong bước ra, chủ tiệm là một nam nhân ngoài 40 tuổi.

- Là tôi đây, sếp à có việc gì vậy?
- Chúng tôi có vài câu hỏi hỏi anh thôi.

Tần Lam đưa ra một bức ảnh của nạn nhân La Quốc Hùng đưa cho ông chủ.

- Anh có biết anh ta không?
- À ông chủ La.

Tần Lam nghe ông chủ nói thì lập tức mừng rỡ, cô và Cẩn Ngôn quay qua nhìn nhau mắt sáng rực, cuối cùng cũng có manh mối.

- Anh ta là khách quen của chúng tôi, mà gần đây không thấy tới nữa.
- Anh ta đã bị mưu sát cách đây không lâu rồi ông chủ à.
- Trời ơi có chuyện đó vậy sao?
- Đúng vậy, cho tôi hỏi thứ bảy 2 tuần trước anh ta có đến điều trị ở chỗ ông phải không?

Ông chủ lật lại danh sách khách hàng hôm đó kiểm tra.

- Vâng đúng ạ. Hôm đó anh ta có đến.
- Anh ta đến đây ai là người thường làm cho anh ta vậy?
- Bình thường Tiểu Hồng luôn là người điều trị cho anh ta, anh ta không thích người khác làm lắm.
- Tiểu Hồng, cô ta có ở đây không cho chúng tôi gặp cô ta.
- Cô ta xin nghỉ một tuần nay rồi nói gia đình có chuyện.
- Anh có điện thoại và địa chỉ nhà cô ta không cho chúng tôi đi.
- Được, đợi tôi một lát.

Ông chủ vào xem lại danh sách nhân viên rồi đưa thông tin cho Tần Lam.

Hai người họ chào tạm biệt ông chủ và lên xe rời khỏi.

- Madam Tần, coi như có manh mối rồi, cô Tiểu Hồng đó có vẻ khả nghi nhỉ.
- Uh tôi cũng thấy vậy, ngày mai tôi và anh em trong tổ sẽ đến nhà cô ấy tìm hiểu, cám ơn cô đã đi với tôi cả ngày hôm nay.

Nói xong Tần Lam ho khan vài tiếng.

- Cô bệnh à? Cẩn Ngôn sốt sắng hỏi.
- Tôi hơi đau họng một tí, đã mấy ngày rồi không sao đâu.
- Cô giữ gìn sức khoẻ đi, tôi chở cô về nhà cũng muộn rồi. Nghỉ ngơi một chút đi nha.
- Uhm khi nào đến nhà gọi tôi, tôi ngủ một tí.

Nói xong Tần Lam thiếp đi, cô thật sự rất mệt mỏi và thiếu ngủ trầm trọng.

Nhìn nữ nhân bên cạnh thiếp đi vì mệt, Cẩn Ngôn cảm thấy vô cùng thương hoa tiếc ngọc.

[LAM - NGÔN] [HOÀN] LỜI HỨA CỦA CHÚNG TANơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ