CHAP 16: RA MẮT

2.1K 129 7
                                    

Rạng sáng Sở cảnh sát lại nhận được cuộc gọi khẩn cấp có án mạng. Đội ngũ cảnh sát lập tức đến hiện trường vụ án.

Lại là một phụ nữ bị giết với băng dính và tro nhang bên trong khoang miệng, bên cạnh xác nạn nhân có một đôi giày đỏ sau khi kiểm tra thì đó là giày của nạn nhân. Cách thức nạn nhân bị giết rất giống vụ án nạn nhân Dương Uyển Nghi.

- Nạn nhân 30 tuổi tên là Trác Lan là nhân viên quán bar. Cô ta bị giết tầm 1h - 2h sáng có thể là thời gian tan ca và trở về nhà. Theo điều tra thì hai nạn nhân này không có mối quan hệ gì với nhau. Nhưng qua cách thức bị hại này suy đoán hung thủ là cùng một người. - Lão Lưu báo cáo.

- Đây là vụ thứ hai trong tháng này rồi, cấp trên đặc biệt quan tâm mà chúng ta lại chưa có manh mối gì mới cả. Tần Lam thở dài một chốc rồi lại củng cố tinh thần mọi người

- Mọi người đừng nản lòng, chúng ta đến hiện trường vụ án xem kĩ lại một lượt xem còn manh mối gì đã bỏ sót không. Tan họp.

- Yes madam.

Các nhân viên đồng loạt đi làm nhiệm vụ. Tần Lam ngồi ngây người xem các bức ảnh chụp ảnh nạn nhân suy nghĩ.

- Hai người này có điểm chung gì sao hung thủ lại giết họ? Một người dân văn phòng bình thường mối quan hệ xung quanh cũng rất bình dị, một người là gái quán bar cuộc sống khá phức tạp.
Tần Lam ngồi nghĩ mãi vẫn không ra lý do, cô day day thái dương trầm tư.

---

Hôm nay Tần Lam bận đi điều tra nên Cẩn Ngôn không thể giao canh cho cô được, vì thế Cẩn Ngôn tự mình mang canh đến nhà cho mẹ Tần Lam vì hôm nay cô cũng rãnh rỗi. Cô đi sắp đến nhà Tần Lam thì gặp mẹ cô đang đi đường nhưng Cẩn Ngôn lúc này không biết người ấy là mẹ Tần Lam. Bà ta đang bị một người đàn bà trung niên, tay chân đeo đầy trang sức đắt tiền, có vẻ như là một phu nhân nhà giàu ức hiếp. Bà phu nhân ấy ra sức mắng chửi còn mẹ của Tần Lam thì cam chịu nghe bà ấy mắng.

- Hai mẹ con nhà cô tốt nhất đừng xuất hiện trên đường nữa, cản trở trái đất quay. Nhà tôi có làm tội lỗi gì mà gặp phải con gái cô. - Bà ấy vừa nói vừa rất tức giận vẻ mặt rất hung hăn dữ tợn.

Mẹ của Tần Lan đứng gần đó chỉ biết luôn miệng câu.

- Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi.. - Thanh âm rất nhỏ, vẻ mặt rất thành khẩn và đau khổ.

Người đàn bà giàu có kia mắng chửi vẫn chưa ngừng còn động tay động chân đẩy mẹ Tần Lam té xuống đất.

Cẩn Ngôn thấy bất bình vội lại đỡ bà đứng dậy. Quay sang nói với người đàn bà giàu có đó. Cho hỏi bà xưng hô thế nào.

Người đàn bà trả lời giọng thập phần khó chịu.

- Gọi tôi là bà Tô.

- Bà Tô đây, cô này đã xin lỗi bà rồi, sao bà lại cứ quá đáng xô đẩy hành hung người khác vậy.

- Quá đáng? Cô nói tôi quá đáng? Tôi vẫn là thấy tôi còn chưa đủ quá đáng với hạng đàn bà này đó, sinh con ra không biết dạy, đem đau khổ đi khắp mọi người. Người nào mà dây vào con gái bà ấy thì chỉ có nước chết.

[LAM - NGÔN] [HOÀN] LỜI HỨA CỦA CHÚNG TANơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ