CHAP 25: EM THẬT SỰ RẤT THÍCH CHỊ!

2.7K 134 19
                                    

Trương Chấn đưa mẹ Tần Lam, Tần Lam và Cẩn Ngôn rời khỏi bệnh viện. Xe dừng ngay trước nhà Cẩn Ngôn. Cẩn Ngôn định đi xuống thì Tần Lam lên tiếng.

- Để chị đưa em lên nhà.

- Không cần đâu mọi người về đi.

Nói rồi Cẩn Ngôn bước xuống xe, đi được vài bước thì chóng mặt dáng đi hơi nghiêng ngã.

Tần Lam vội chạy xuống đỡ Cẩn Ngôn, cô nói với Trương Chấn.

- Anh đưa mẹ em về trước đi, lát em bắt taxi về sau.

Cô xoay qua nói với mẹ

- Mẹ về nhà nghỉ ngơi trước nha.

- Uh con lo cho Cẩn Ngôn đi lát về cẩn thận con nhé.

Nói xong Trương Chấn lái xe để lại 2 nữ nhân trước căn hộ của Cẩn Ngôn.

- Ây yo, em tự đi được rồi, chị vẫn nên về nghỉ ngơi đi.

Tần Lam nhíu mài giọng nói nghiêm nghị.

- Em đừng nháo nữa, đi lên nhà nè.

Cẩn Ngôn đành phải ngoan ngoãn nghe theo lời Tần Lam. Tần Lam tay nắm cánh tay Cẩn Ngôn dìu lên nhà.

Bước vào nhà Cẩn Ngôn, Tần Lam quan sát ngôi nhà được bày trí thật tinh tế và gọn gàng, tông màu trắng, đen và xanh nhạt là chủ đạo nhìn rất mát mắt nhìn. Cô thốt lên.

- Nhà em trang trí xinh xắn đấy.

- À, nhà đẹp thì mới có tâm trạng ở chứ chị.

- Nhà em không có ai à?

- Tiểu Hân hôm nay đi trực đêm rồi, con bé chưa biết em bị thương đâu không thì lại nhắng nhít lên mất.

Tần Lam bỗng đổi sắc mặt khi nghe nhắc đến Tiểu Hân, thì ra là ở chung với nhau à. Tần Lam đang nhẹ nhàng dìu Cẩn Ngôn thì bất giác kéo mạnh Cẩn Ngôn một cái. Cẩn Ngôn nhăn mặt.

- Á đau.

- Đói không? - Câu hỏi cụt ngủn.

- Em có một chút.

- Bếp bên nào?

Cẩn Ngôn khó hiểu sao thái độ Tần Lam lại như vậy vừa mới ôn nhu thế kia mà, cô chỉ thẳng vào góc bếp nằm phía bên phải.

Tần Lam đi thẳng vào bếp, cô mở tủ lạnh xem có thứ gì nấu được không, sau một lát cô đã trổ tài ra được một nồi cháo thịt bò thơm ngát.

Múc bát cháo nóng hổi trên tay đem ra bàn ở phòng khách. Cô thấy Cẩn Ngôn đang nằm ở sofa thiếp đi, chắc do cả ngày quá mệt đây.

Cô ngồi ở ghế bên cạnh ngắm Cẩn Ngôn. Đôi lông mi dài, gương mặt nhọn thanh tú, da dẻ trắng trẻo kèm sóng mũi cao. Cẩn Ngôn xem ra cũng là một mỹ nhân đấy.

Sau một chốc ngắm nhìn Cẩn Ngôn bỗng mở mắt, Tần Lam bị phát hiện đang nhìn trộm thì vội nhìn chỗ khác buông ra mấy câu bâng quơ.

- Có đồ ăn rồi, em ăn đi rồi ngủ.

Cẩn Ngôn mỉm cười ranh mãnh.

- Em mệt quá, chị đút em ăn có được không? - Nói xong Cẩn Ngôn mở miệng chỉ chỉ vào.

[LAM - NGÔN] [HOÀN] LỜI HỨA CỦA CHÚNG TANơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ