CHAP 33: TÍN VẬT ĐỊNH TÌNH

1.8K 107 11
                                    

Cả bốn người bọn họ đang ăn uống ở một quán ăn gần trại trẻ mồ côi. Cẩn Ngôn ngồi cùng phía với Tần Lam đối diện là Minh Ngọc và Tô Thanh.

Khi đang chờ món ăn ra Cẩn Ngôn nói với Tần Lam.
- Đây là quán ăn em hay đến khi ghé qua đây, món ăn ở đây cực kỳ ngon. Em đã gọi cho chị một món đặc biệt rồi bảo đảm chị sẽ thích.

- Sao em biết chị sẽ thích?

- Em hiểu chị mà.

Cặp tình nhân nói chuyện cười nói ánh mắt nhìn nhau dấy lên niềm hạnh phúc đáng ghen tị mà quên mất là có hai nữ nhân đang ngồi đối diện xem đoạn phim tình cảm tự bao giờ.

Tô Thanh ho một tiếng. Cẩn Ngôn và Tần Lam đột nhiên hơi ngượng vì họ thật sự quên mất đang đi chung với người khác. Lập tức quay sang cười trừ.

- Gần đây công việc có bận lắm không hai đứa? - Cẩn Ngôn hỏi thăm.

- Mấy đứa nhỏ cũng vậy, nghịch ngợm lắm. Tụi em cùng mọi người ở trại lo lắng mệt bở hơi tai nhưng các em ấy cũng biết chuyện, biết giúp đỡ lẫn nhau nên nhiều lúc vui lắm đó, chị nên thường xuyên đến thăm bọn em nhiều hơn đi, bọn trẻ cứ nhắc đến chị mãi. - Minh Ngọc hào hứng nói.

- Gần đây xảy ra cũng nhiều chuyện công việc cũng bận rộn hơn nên hôm nay rãnh rỗi chị mới đến được đây này.

- Không sao ạ, khi nào chị rãnh cứ đến đây, em biết công việc chị bận mà. - Tô Thanh tiếp lời.

Đúng lúc đó thức ăn được dọn mang đến. Cẩn Ngôn lấy dao nĩa đưa cho Tần Lam, chuẩn bị chu đáo, Tần Lam chỉ việc ăn mà thôi. Minh Ngọc nhìn thấy có phần ghen tị. Vừa cắt đĩa đồ ăn của minh vừa tức giận, bảy phần tức giận cô đều dồn vào đĩa đồ ăn trước mặt mình. Tô Thanh quan sát thấy Minh Ngọc liền đá đá chân Minh Ngọc. Nhưng cô không thèm quan tâm. Cẩn Ngôn thắc mắc.

- Em sao vậy Minh Ngọc, sao lại làm đĩa đồ ăn mình ra thế này.

Mọi thứ trong đĩa đồ ăn bị cô ta cắt nát bét cả lên.
Minh Ngọc không nhìn đến Cẩn Ngôn nhàn nhạt trả lời.

- Chị kệ em, em thích vậy.

Tô Thanh cười cười giải thích hộ.

- Cái con bé này, lúc nào cũng khó hiểu chị đừng để tâm nào ăn đi, madam Tần cũng ăn đi ạ.

Mọi người cứ thế cười nói vui vẻ chỉ có Minh Ngọc khí sắc không được tốt cho lắm. Khi cô thẳng tay định lấy ly nước thì thấy Tần Lam cùng Cẩn Ngôn lại giao lưu bằng ánh mắt, cơn tức giận lại sục sôi lên cô thẳng tay giả vờ đổ nước vào Tần Lam, dính vào chiếc đầm của cô.

- Aiya, em xin lỗi, em vụn về quá, madam Tần chắc không giận em đâu phải không ạ?

Minh Ngọc vờ như vô ý rối rít xin lỗi. Tần Lam khoác khoác tay.

- Không sao không sao chị vào toilet lau lại.

Cẩn Ngôn lấy khăn giấy ra chùi áo cho Tần Lam.

- Để em vào cùng chị.

Nói rồi Cẩn Ngôn cùng Tần Lam đi vào toilet lau lại quần áo.

[LAM - NGÔN] [HOÀN] LỜI HỨA CỦA CHÚNG TANơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ