Khoảng thời gian gần đây Cẩn Ngôn cùng Tần Lam thường xuyên đến trại trẻ mồ côi. Họ rất vui vẻ vì cùng nhau giúp đỡ cho những đứa trẻ tại đó. Minh Ngọc và Tô Thanh cũng dần quen với điều đó nhưng Minh Ngọc vẫn là không thích Tần Lam lắm.
Hôm nay họ cũng đến thì gặp một tình huống xảy ra trước cửa cô nhi viện. Một người đàn ông trạc 30 tuổi đang la mắng một đứa bé gái tầm 4 tuổi, đứa bé đang khóc gương mặt có vẻ sợ sệt.
- Đồ phiền phức, cản chân cản tay quá. Đừng có khóc nữa. Nghe tới là nhức đầu.
Cẩn Ngôn và Tần Lam vội chạy đến. Hai người họ quan sát đứa bé trước mặt, người đứa bé có nhiều vết bầm tím, và một số sẹo bỏng lỗ tròn. Tần Lam kéo đứa bé đang khóc vào lòng dỗ dành. Cẩn Ngôn nói với người đàn ông đó.
- Ông sao lại mắng trẻ con như vậy?
Người đàn ông liền phản ứng lại.
- Nó là con tôi, tôi muốn mắng thế nào là quyền của tôi. Các cô đừng nhiều chuyện.
- Quá đáng. Nếu ông còn ngược đãi đứa bé như vậy chúng tôi sẽ báo cảnh sát. Đứa bé có khá nhiều thương tích là vì do đâu tôi nghĩ cảnh sát sẽ rất hứng thú với việc này.
Nghe đến cảnh sát hắn ta liền đổi thái độ và kéo đứa bé khỏi Tần Lam bước đi.
- Tôi không nói với hai cô nữa, đi nào đi theo ba.
Người đàn ông ấy kéo đứa bé đi thẳng vào trại trẻ mồ côi, đứa bé vẫn chưa nín khóc.
Tần Lam và Cẩn Ngôn nhìn theo lắc đầu. Cẩn Ngôn hỏi Tần Lam.
- Sao có nhiều người có con mà không biết thương yêu lại đối xử như thế, em thật là không hiểu nổi.
- Đúng vậy những người như vậy thật sự đáng phẫn nộ. Thôi mình vào trong đi, ông ta dẫn đứa bé vào trong đó không biết muốn làm gì.
- Uh mình vào đi chị.
Cẩn Ngôn và Tần Lam bước vào viện mồ côi thì thấy người đàn ông đó đang nói chuyện với Tô Thanh. Rồi vội vã rời đi. Để lại đứa bé bên cạnh Tô Thanh.
Cẩn Ngôn bước đến hỏi Tô Thanh.- Ông ta là ai? Đến đây làm gì vậy em?
- Ông ấy là Lôi Đông, ông ta đem đứa bé này gửi ở đây vì nói không có đủ kinh tế để nuôi đứa trẻ.
- Ông ta là ba đứa trẻ mà sao lại nói câu vô trách nhiệm rồi bỏ đi như vậy? - Cẩn Ngôn bực tức.
- Em có nói nếu thật sự không còn tiền có thể xin trợ cấp xã hội để đứa bé có thể lớn lên có tình cảm người thân gia đình, nhưng ông ta nhất quyết bỏ ngoài tai và gửi đứa bé đến cho em. Ông ta đã đến đây lần thứ ba rồi. Em thấy đứa bé có vẻ hoảng sợ khi ở cạnh ông ấy kèm thêm trên người em ấy có các vết thương em sợ là do ông ta bạo hành em ấy vì thế em mới đồng ý nhận nuôi. Nhưng hàng tuần ông ấy phải đến thăm bé.
- Thật là một người cha tồi tệ, sao trên đời lại có người như thế, thật hết thuốc chữa. - Cẩn Ngôn không giấu nổi tức giận khi nghĩ về tên Lôi Đông ấy, một người cha đáng trách.
![](https://img.wattpad.com/cover/165410638-288-k412154.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[LAM - NGÔN] [HOÀN] LỜI HỨA CỦA CHÚNG TA
RastgeleTác giả: TeeDee Thể loại: Hiện đại, tình cảm pha chút trinh thám điều tra Viết cho con dân ở Trường Xuân Cung, dù đã kết thúc bộ phim đã lâu nhưng vẫn chưa thoát khỏi cái nơi ma mị tràn ngập nhu tình đó 🤣🤣 Fic mình viết có dùng tình tiết phim TVB...