Chap 64: Lộ diện

389 22 5
                                    

Tiếng nhạc du dương cùng với dáng vẻ tuyệt đẹp của nàng khiến hắn trong một thoáng vô thức định bước vào, Lưu công công đứng bên cạnh vội ngăn lại.

- Hoàng thượng, Trân phi nương nương đang đợi người.

Nếu như là trước đây, hắn đã không để ý đến, nhưng hiện tại hắn không thể kiểm soát được tình cảm của hắn nữa. Phải! Hắn dường như đã có tình cảm với nữ nhân mà nàng từng nói hi vọng sẽ thay nàng ở bên cạnh hắn.

- Được, đi thôi!

Hắn khẽ quay lưng bỏ đi.

Nàng ngồi dưới gốc cây nhìn thấy hết. Và có lẽ cũng đã hiểu hết. Thoại Mỹ nàng bây giờ đã không còn là sự lựa chọn duy nhất của hắn nữa.

Cứ ngỡ yêu thương của người chỉ dành cho ta.
Cứ ngỡ...
Ngỡ thật nhiều, huyễn hoặc thật nhiều, để rồi một ngày chợt nhận ra, tất cả chỉ là một hồi ảo mộng.
Hóa ra người đã sớm rời đi, chỉ còn mình ta ngu ngốc không chịu tỉnh dậy.

- Tử Long, chàng từng nói thời gian quá vô tình. Nhưng bây giờ thiếp đã hiểu, thời gian là tĩnh. Thứ lưu động chính là lòng người.

Đúng vậy!
Không gì lạnh hơn tâm ý đế vương
Không gì khó bắt hơn tâm ý đế vương...

Mắt nàng từ từ khép lại, có cánh đào vừa rơi xuống đất, long lanh ánh nước.

*Ngọc Đình cung*

Lương Mỵ Trân vẻ mặt đầy tức giận quát tháo:

- Bổn cung đã dặn ngươi thay tất cả hoa trong phòng bằng mẫu đơn, ngươi là bị điếc hay sao?

- Xin nương nương bớt giận, nô tì đã đến ngự hoa viên hái hoa mang về nhưng lũ cung nữ ở đó nhất quyết không cho nô tì chạm vào hoa. Bọn họ nói...

Tiểu Ý đột nhiên ấp a ấp úng.

- Bọn chúng nói gì?

Mỵ Trân cố gắng kìm chế sự tức giận.

- Bọn họ nói... nói mẫu đơn chỉ xứng với hoàng hậu nương nương, một người tài sắc vẹn toàn, cao quý và lương thiện.

- Bọn chúng nói như thế là nói bổn cung thấp hèn và không xứng ư? Bổn cung phải chăng đã quá nhân từ với những kẻ a dua này? Được thôi, đợi bổn cung sinh được tiểu hoàng tử. Đến lúc đó thử xem bổn cung sẽ làm gì chúng.

Vừa nói nàng ta vừa cất giọng cười đầy bí hiểm.

- Hoàng thượng giá lâm!

Ngay lập tức nàng ta thay đổi thái độ, trở lại với gương mặt đoan trang, hiền diệu.

- Thần thiếp tham kiến hoàng thượng.

Hắn bước tới đỡ lấy và nói:

- Miễn lễ, nàng sắp sinh rồi không cần đa lễ.

- Tạ ơn hoàng thượng.

Hắn nhìn vẻ mặt có chút không vui của nàng ta liền thắc mắc:

- Nàng có gì uất tất ư?

- Thần thiếp... không sao

- Có chuyện gì cứ nói, trẫm làm chủ cho nàng.

[LoMy] Long Đế cực sủng Mỹ Hậu Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ