Tết nguyên tiêu, Thoại Mỹ ngồi phượng liễn cùng Kim Tử Long trở về.
Chung ma ma lập tức tiến lên gỡ mũ quan trên đầu nàng xuống.
Nàng thở ra một hơi: “Thoải mái thật đấy.” Lại giang tay ra để Lan Tâm cởi xiên y xuống, chỉ mặc một chiếc áo đơn thuần trắng nằm nghiêng trên giường, đôi mắt hơi híp, dù là hắn ở bên cạnh nàng cũng nhịn không được mà mệt rã rời.
Kim Tử Long tầm mắt theo mặt nàng đi xuống, chỉ thấy áo lót nàng hơi nới ra, lộ ra áo yếm màu đỏ, lộ ra bầu ngực căng đầy, hắn hơi chần chờ, kềm chế nói: “Sao lại buồn ngủ thành như vậy, giống như uống say ấy.”
Thoại Mỹ cũng không nghe rõ, chỉ rúc đầu vào trong lòng hắn.
Hắn sờ sờ gương mặt nàng, bỗng nhiên dùng ngón tay chọc một chút.
Nàng nghi hoặc nhìn hắn sao có cái hành động giống trẻ con như vậy, hắn lại đưa ngón tay tiếp tục chọc gương mặt nàng, nói: "Gọi phu quân."
Thoại Mỹ nhíu mày, trong nhất thời không có phản ứng lại.
Kim Tử Long chuyển qua ngồi đối diện với nàng, cảm thấy có chút kỳ quái hỏi: "Hôm nay Mỹ nhi say rượu, sao lại ngoan ngoãn như vậy chứ?"
Trong lòng nàng nhộn nhạo, nhớ tới việc mấy lần trước sau khi say rượu tỉnh lại thì trong đầu trống rỗng, không nhớ gì lại rất tò mò không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, liền theo ý hắn, nói: "Phu quân?."
Hắn gật đầu, rồi lại dùng hai ngón tay nhéo nhéo khuôn mặt của nàng, đối với ánh mắt lên án của nàng thì hắn cũng không cảm thấy chột dạ, ngược lại như vẻ hợp tình hợp lý: "Trên mặt dính nè, giống như mặt mèo vậy, để trẫm lau giúp nàng."
Nàng nghe ngữ khí của hắn như vậy, dịu dàng nói: "Thiếp vừa mới rửa mặt xong, sao lại dính cái gì được?"
Hắn nói: "Cung nhân hầu hạ không có cẩn thận, nàng lại không nhìn thấy nên đương nhiên không biết được, nàng xem bên này cũng có nè."
Hắn nói xong, lại nhéo nhéo mặt bên kia của nàng.
Thoại Mỹ vội dùng tay ôm mặt né tránh, hắn nói nàng không tin, nhìn tay hắn kia cũng biết là muốn nhéo mặt nàng chứ làm gì mà lau mặt giúp chứ. Nhưng mà nàng cảm thấy có chút mới lạ, hóa ra mấy lần trước sau khi mình say rượu, hắn sẽ dụ nàng vậy sao?
Hắn ôm nàng lại không cho chạy, lại giơ tay nhéo nàng một chút, nói: "Lại gọi một tiếng phu quân coi nào."
Thoại Mỹ ôm mặt, chỉ lộ ra một đôi mắt sáng lấp lánh nhìn hắn.
Hắn thúc giục: "Mau gọi đi."
"Không muốn." Nàng nói.
Hắn không đoán được nàng sẽ nói như vậy, hơi hơi nhíu mày nhìn nàng.
Nàng bị hắn nhìn đến có chút khẩn trương, không có biết hắn có phát hiện ra là mình giả say không.
Kim Tử Long nhìn nàng trong chốc lát, bỗng nhiên khóe miệng cong lên.
Vẻ tươi cười này của hắn không giống với thường ngày, khóe miệng cong lên, lông mày có phần nhếch cao hơn, trong mắt chứa vài phần chế nhạo, chỉ là có vẻ mờ ám rất nhỏ, khiến cho gương mặt lạnh lùng của hắn đột nhiên trở nên có chút hiền hòa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[LoMy] Long Đế cực sủng Mỹ Hậu
Фанфик"Tử Long, chàng đã biết trong ta đang mang cốt nhục của chàng, nhưng lại một mực vì nàng ta mà tống ta vào nhà lao, chàng..." "Còn lảm nhảm! Nghiệt chủng trong bụng nàng không phải của bổn vương, bổn vương chưa hề đụng vào nàng!" "Hay, hay lắm! Con...