"Hyung, để em đưa anh về nhà. Em nhớ Minjoon quá." Jungkook đề nghị khi cậu trông thấy Jimin đang chuẩn bị rời khỏi văn phòng.
"Okay. Anh nghĩ đây cũng là một chuyện tốt. Anh không biết sao Minjoon dạo gần đây trông cứ buồn buồn thế nào ấy. Thằng nhóc cũng không chịu nói chuyện nhiều với anh nữa."
Jungkook cau mày khi nghe thấy chuyện này. Chỉ mới hôm trước cậu còn thấy Minjoon cười đùa rất vui vẻ khi họ cùng nhau câu cá cơ mà. Khi về đến nhà Jimin, Jungkook nhìn thấy Minjoon đang ngồi im lặng một góc, cùng tô màu với bảo mẫu. Ít phút sau, bảo mẫu xin phép ra về.
"Nhóc ơi. Con đang tô màu gì đó?"
Im lặng.
"Ô trông đẹp quá nè. Cái này là cái gì vậy?" Jungkook lại hỏi một lần nữa, tay chỉ vào một hình vẽ nửa giống mèo nửa giống cá của cậu nhóc.
Vẫn là im lặng.
"Kim Minjoon. Phép tắc của con đâu hết rồi? Con nên chào chú Jungkook chứ!" Jimin khoanh hai tay trước ngực.
Minjoon không trả lời. Nhóc đứng dậy, bỏ mặc đống giấy vẽ của mình rồi đi thẳng vào phòng ngủ. Nhóc đóng cửa lại rồi leo lên nằm im trên giường. Jimin và Jungkook bất ngờ nhìn nhau. Minjoon chưa bao giờ hành động như vậy cả, đặc biệt là khi Jimin mắng nhóc. Jimin toan bước vào phòng Minjoon thì Jungkook ngăn y lại, cậu nói rằng hãy để cậu thử trò chuyện với Minjoon trước.
"Nhóc à. Con giận chú hả? Chú đã làm gì sai sao?" Jungkook nhẹ nhàng vuốt ve tóc của Minjoon. Ngay sau đó Jungkook liền phát hiện ra Minjoon đang khóc, vài tiếng nức nở yếu ớt phát ra từ miệng của thằng bé.
"Sao vậy? Chú làm đau con sao? Hay chú không giữ lời hứa nào với con? Chuyện gì vậy Minjoon?" Jungkook cố gắng xoay người Minjoon lại để cậu nhóc đối mặt với mình.
"Dad -- daddy" Minjoon nặng nề thở ra. Hai mắt Jungkook mở lớn. Trái tim của Jimin đột ngột trở nên đau đớn vô cùng.
"Con nhớ daddy sao? Không sao cả, không sao cả. Chú cũng rất nhớ daddy nữa!" Jungkook lập tức ôm lấy Minjoon. Cậu không biết phải nói gì nữa.
"Con muốn daddy ở lại với con. Con không muốn daddy cưới cô ấy. Tại sao daddy không kết hôn với ba chứ? Đừng bỏ con mà daddy"
Jungkook cứng người, cậu dường như đã hiểu được chuyện gì đang xảy ra. Minjoon không phải là nhớ Namjoon, nhóc gọi Jungkook như là daddy của nhóc. Jungkook thậm chí không dám nhìn về Jimin lúc này.
"Kim Minjoon!" Jimin hét lên. Y bị sốc khi nghe những gì Minjoon vừa nói.
"Daddy... ở lại với con và ba đi mà" Minjoon vẫn tiếp tục khóc, bàn tay nhỏ bé của nhóc nắm chặt lấy áo của Jungkook.
"Chú -- chú sẽ không rời đi. Chú hứa." Jungkook lau nước mắt cho Minjoon.
"Con đủ rồi. Jungkook không phải daddy của con!" Jimin đi tới và bế Minjoon lên,y ôm nhóc sang một căn phòng khác rồi để nhóc ở trong đó. Minjoon càng khóc lớn hơn. Nhóc cố vươn người về phía Jungkook nhưng không thể. Jimin thậm chí còn không cho Jungkook có cơ hội chạm vào nhóc.
"Jungkook. Anh xin lỗi. Anh không biết mọi chuyện sẽ như vậy. Minjoon nó chỉ là quá nhớ Namjoon mà thôi, anh nghĩ do em ở bên cạnh nó nên đã làm cho nó nghĩ rằng anh ấy vẫn còn ở đây. Anh nghĩ là, sẽ tốt hơn nếu như em không gặp nó nữa." Jimin xoắn ngón tay, y không ngừng mím chặt môi dưới của mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
{HOÀN} [TRANS/ KOOKMIN] MỘT LẦN NỮA BẮT ĐẦU
FanfictionBản dịch đã có sự đồng ý của tác giả. Tác giả: @naeulshim Văn án của tác giả: Jungkook rơi vào lưới tình với một thiên thần vào ngày đầu tiên khi cậu vừa bước chân vào trường đại học. Mặc dù chàng trai ấy vốn chẳng phải là của cậu, thế nhưng Jungkoo...