Chương 146: Sớm muộn gì cũng đi tong

478 47 2
                                    

Nháy mắt Trần Húc Chi vọt vào, liền nghe được ba người thét chói tai.

Hai nữ, một nam, y chỉ nhận ra một người trong đó là Sóc Nguyệt, hai người khác suy luận hẳn là tu sĩ Thái Thanh Kiếm Các.

Khi ngọn lửa tán đi, Trần Húc Chi liền nhìn thấy cách trước mặt không xa là một tu sĩ trẻ tuổi, tu sĩ này nhìn qua mặt tương đối non, trên tay khua thanh trường kiếm nhìn qua nước không chảy lọt, vừa nhìn liền biết nền tảng vững chắc.

Bất quá làm chi Trần Húc Chi vô ngữ là đôi mắt tiểu ca này nhắm lại, miệng há ra = =

Có cần hèn nhát vậy không = =

Trần Húc Chi hóa thành ngọn lửa, bay nhẹ cọ qua Khang Xuân Tiền, trực tiếp vọt tới trước mặt Luân Hồi Đài giống như mai rùa đen.

Có lẽ cảm ứng được khí thể phóng ra bên ngoài của Trần Húc Chi, Luân Hồi Đài vẫn không xuất kích, mà là tỏa ra ánh sáng trắng, ý đồ cũng đem Trần Húc Chi bắt vào trong Luân Hồi Đài.

Sóc Nguyệt cũng bất chấp vì sao Trần Húc Chi lại ở chỗ này, nàng lớn tiếng nói: "Trần sư đệ! Thành sư đệ chạm vào ngọc quyết trên vương tọa đằng kia, hình như bị thứ gì khống chế, ta không đánh thức hắn được!"

Mặt Trần Húc Chi hơi biến thành màu đen, y trở tay một cái, dù cho cách một cái Luân Hồi Đài, Kim dương kiếm trong cơ thể Giản Thành như cũ phát ra thanh âm leng keng!

Kiếm linh của Kim kiếm trực tiếp tiến vào trong cơ thể Giản Thành, sau đó liền trợn tròn mắt.

Thần hồn Giản Thành đặc biệt hỗn loạn, thật giống như đang cắn xé cùng cái gì, hoàn toàn là chiến thành một đoàn, căn bản phân không rõ là ai với ai.

Trần Húc Chi nghe được phản hồi của Kim kiếm, tim tức khắc nhấc tới cổ họng, y nhanh chóng nhìn một vòng chung quanh, nhanh chóng nói: "Phiền toái ba vị đạo hữu hỗ trợ cảnh giới."

Sau đó không đợi dám người Thu Vũ Lạc lấy lại tinh thần, Trần Húc Chi liền giống như nhũ yến đầu lâm (đại loại chim bay về rừng jj ấy :)), cũng chui vào Luân Hồi Đài!!

Y cũng chui vào nha ~

Thu Vũ Lạc: !!!!

Thu Diệp Lạc la hoảng lên: "Há? Đại Nhật Tiên Tông các ngươi làm cái len sợi (phương ngữ của Tứ Xuyên = cái lông) gì a? Khi dễ người sao?"

Ba tên tu sĩ của Đại Nhật Tiên Tông đều chui vào cái ma rùa chết tiệt kia, ba tên tu sĩ Thái Thanh Kiếm Các bọn họ hợp lại cũng chỉ có thể đứng bên ngoài làm mồi sao?!

Quá mẹ nói hố đi!!

Sóc Nguyệt khiếp sợ nói: "Trần sư đệ ngươi................"

Nói còn chưa dử, liền thấy trong lòng bàn tay Trần Húc Chi toát ra một thanh kiếm màu xanh biếc, Trần Húc Chi nói với Sóc Nguyệt: "Ngươi trông chừng chúng ta."

Giây tiếp theo, hai mắt Trần Húc Chi nhắm lại, cũng ngã xuống đất không dậy nổi rồi ~

Sóc Nguyệt: "................"

Xoạch.

Ba giây sau khi Trần Húc Chi ngã xuống đất, Luân Hồi Đài hơi hơi phát ra thanh âm rung động, giây tiếp theo, Luân Hồi Đài giống như là bị cố định, yên lặng bất động.

Chỗ nào không đúngWhere stories live. Discover now