Chương 74: Đúng hẹn

87 5 0
                                    

... Quả nhiên trước kia hai người không đội trời chung. Liễu Thanh Ca không thích nói chuyện, để châm biến Thẩm Cửu, thế mà lại nói ra hai chục chữ!


Hiện giờ quan hệ của Liễu Thanh Ca với mình coi như không tệ, quả đúng là kỳ tích.


Nhạc Thanh Nguyên quở trách nói: "Liễu sư đệ."


Liễu Thanh Ca không nghe thuyết giáo, xoay người bước đi: "Luyện kiếm đây."

Nói đi là đi, như một cơn gió. Thẩm Cửu đứng bất động tại chỗ, bị hắn nói mấy câu tức đến phát run, nắm cán quạt rất chặt, vang lên răng rắc. Nhạc Thanh Nguyên hòa nhã nói: "Liễu sư đệ chỉ là không biết nói chuyện, trước nay đệ vẫn biết, tuyệt đối đừng so đo với hắn."


Thẩm Cửu hừ một tiếng, vẫn còn hậm hực, đang không biết định nói cái gì, Ninh Anh Anh đã leo lên.


Nàng ôm thắt lưng Thẩm Cửu, kêu lên: "Sư tôn, sư tôn, Anh Anh có thể có sư muội, hoặc là sư đệ không a?"


Thẩm Cửu thấy nàng, sắc mặt hòa hoãn lại, nói: "Muốn sư đệ sư muội?"

Ninh Anh Anh liên tục gật đầu. Thẩm Cửu ngẩng đầu, phe phẩy quạt.


Hắn bỗng nhiên nói: "Ta muốn đứa trẻ kia."


Hắn nhìn trúng chính là Lạc Băng Hà, Nhạc Thanh Nguyên ngẩn ra.


Tiếng xấu trước đây hàng nguyên bản ngược đãi đồ đệ thiên tư ưu tú, ước chừng đã sớm lan truyền toàn bộ phái, lúc này lại mở miệng tìm Nhạc Thanh Nguyên đòi mầm tốt, thật sự... không thể không đắn đo kỹ càng.


Thấy Nhạc Thanh Nguyên trầm ngâm không đáp, Thẩm Cửu lại lạnh lùng lặp lại: "Ta muốn hắn."


Nói như vậy với chưởng môn, thiếu đòn sao?!


Ai ngờ, Nhạc Thanh Nguyên chầm chậm gật đầu, thật sự đồng ý: "Được."



Thẩm Thanh Thu sa mạc lời.


Nhạc Thanh Nguyên cư nhiên còn có thể dung túng hắn... Cũng đến là say!


Thân thể này rốt cuộc sao có thể bình yên vô sự sống tới ngày nay vậy!


Còn có Liễu đại thần nữa. Bối rối nửa ngày, Thẩm Cửu nhất định phải chiếm được Lạc Băng Hà về tay, thì ra là ngươi làm hại!



Ninh Anh Anh hoan hô một tiếng, chạy xuống nham thạch, đến dưới thung lũng đi kéo Lạc Băng Hà.



Đoạn này đây, chính là mở màn của Lạc Băng Hà bái nhập môn hạ "Thẩm Thanh Thu"!



Có điều, bởi vì là góc nhìn nam chính, đại thần Đâm Máy Bay Lên Giời cũng không viết ra sóng ngầm giữa ba vị phong chủ đây, mà trực tiếp hạ bút từ chỗ loli thơm ngào ngạt lôi Lạc Băng Hà đi.


Tin rằng mỗi một độc giả nhìn thấy đoạn kia, đều sẽ như Thẩm Viên khi đó, cho rằng đây là khởi đầu tốt đẹp cho vận đào hoa không ngừng trong cuộc đời chó chết của nam chính.



Mà không biết rằng, đây căn bản là đường đắng trước giai đoạn ngược thiếu niên nhi đồng!



Thẩm Thanh Thu biết kế tiếp chờ Lạc Băng Hà là cái gì.


Nhưng hắn chỉ có thể lo lắng suông. Thật muốn nói với y, đừng đi!!!


Lạc Băng Hà theo Ninh Anh Anh đi vào trúc xá Thanh Tĩnh Phong. Thẩm Cửu ngồi ở vị trí Thẩm Thanh Thu thường ngồi nhất, nâng chén trà, còn thổi thổi lá trà.



Hắn đã sớm tiễn Ninh Anh Anh nhí nhố rời đi. Minh Phàm đứng một bên, thay hắn mở miệng: "Bắt đầu từ hôm nay, ngươi liền ở lại Thanh Tĩnh Phong."


Lạc Băng Hà nhỏ hơi ửng đỏ mặt vui mừng, quy củ quỳ xuống hành lễ, âm thanh lanh lảnh: "Đệ tử Lạc Băng Hà, tham kiến sư tôn!"


Thẩm Cửu nhếch khóe miệng một chút, cuối cùng dời chén trà khỏi cằm.


Hắn chậm rãi nói: "Tại sao ngươi muốn tới Thương Khung Sơn phái?"



Lạc Băng Hà ngại ngùng nói: "Đệ tử ngưỡng mộ phong thái chư vị tiên sư trên núi tiên, nếu có thể bái nhập môn hạ, đệ tử học thành tài, mẫu thân trên trời có linh thiêng cũng có thể an bình."


Thẩm Thanh Thu biết, đây là đáp án trên đường y tới đây đã nghĩ đi nghĩ lại thật kỹ.


Thẩm Cửu "Ồ" một tiếng, nói: "Trong nhà có mẫu thân?"



Hắn nhìn như thờ ơ hỏi: "Mẫu thân thế nào?"



Lạc Băng Hà nghiêm túc nói: "Mẫu thân là người tốt nhất với ta trên đời này."


Mặt của Thẩm Cửu giật giật, giơ tay kêu y ngừng nói.


Hắn đánh giá trên dưới Lạc Băng Hà một phen, nói: "Đích thực là độ tuổi thích hợp tu hành nhất."


Thẩm Thanh Thu có thể nhìn ra ba từ trên mặt hàng nguyên bản.

  Ghen tị, ghen tị, vẫn là ghen tị.  

TRÙNG SINH CHI HỆ THỐNG TỰ CỨU CỦA NHÂN VẬT PHẢN DIỆN [Reup]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ