Lừa đâu mà lừa

298 32 2
                                        

Tại vì tinh thần Taeyong có vẻ hơi quá tải cho nên Doyoung viện cớ để anh lại nhà chuẩn bị trà bánh đón khách. Còn mình hắn xách thân đi sân bay đón người.

Đứng ở sân bay khoa trương cầm cái bảng tên ghi chữ "MOON TAEIL" to nhất ở đấy. Hắn hồ hởi đứng vẫy lên vẫy xuống... không hiểu sao lại làm vậy, nhưng cứ cảm thấy vậy cho khí thế.

Khoảng 15 phút sau vẫy mệt định dẹp luôn cái bảng tên thì anh trai tốt tính họ Moon cuối cùng đẩy vali một cách đầy khí khái đi ra. Tay bắt mặt mừng hỏi han sức khỏe xong xuôi. Doyoung vắn tắt tình hình hiện tại với anh

"Hửm. Chú mày nói đang sống cùng đàn ông? Mẹ chú biết luôn rồi?"

Hắn chép miệng đầy tự hào

"Thì em nói rồi đó. Chồng em hội tụ đủ những phẩm chất phi thường khiến các mẹ hội nhà ta ghen tị. Tuy trước đây có hơi nhát với tự ti một tí mà bây giờ ok rồi"

Moon Taeil giao hành lí cho tài xế nhét cốp. Lên xe hồ hởi hỏi han

"Ok là ok thế nào cơ?"

Doyoung chớp mắt thở ra

"Thì em chính là mảnh ghép cuối cùng ảnh còn thiếu. Có em rồi là ok bất chấp luôn. Bọn em yêu nhau lắm anh không phải lo đâu. Mà anh không định sang chỗ em thật à"

Khiếp. Anh lại chả biết cái mặt hắn quá. Anh là người gốc Hàn chứ nào phải đâu xa. Đúng là du học xa nhà nhưng đi một mình à chứ ba mẹ còn đó không lẽ bán nhà. Con trai du học lâu năm mới về đương nhiên phải về ở với ba má. Cái thằng này là biết thừa rồi còn cố tình nói với người ta là dắt anh về nhà ở. Rõ ràng là mượn anh làm đòn bẩy cho dễ nói chuyện. Trong lòng phỉ nhổ mà ngoài mặt cũng khinh bỉ hắn không có tiền đồ

"Thứ vô ơn này. Uổng công anh thương chú mày như thế. Dám đem anh mày ra làm trò hả. Muốn anh méc mẹ mày đúng không"

Doyoung cười xuề xòa. Biết ngay không gài được cái ông này mà. Thôi thì nói thật. Cũng nào có còn sợ mẹ nữa đâu. Chẳng phải có chồng đỡ mẹ cho rồi còn gì. Sợ gì

"Êu. Vừa gặp đã đòi nói mẹ em rồi. Anh quá đáng. Mà em không sợ đâu. Mẹ em bây giờ thích chồng em hơn cả anh rồi. Không thèm gato với mẹ anh đâu haha. Chẳng qua ảnh còn chưa tiếp thu kịp thái độ của mẹ em nên bây giờ có vẻ hơi lo lắng. Ngoài mặt vẫn tỏ ra "anh ổn" mà em biết là ảnh ổn chết liền. Nên thì đằng nào cũng là mời anh về ăn cơm. Anh cũng như anh trai em thôi, có người yêu phải ra mắt chứ. Tiện nhờ anh giúp em giải thích vài câu về mấy cái tào lao của mẹ em. Không mình em nói ảnh lại tưởng em điêu"

"Chú làm gì mà người ta tưởng điêu? À.. lừa cưới đúng không. Thứ quỷ ma lanh nhà chú mày lừa con trai người ta chứ gì?"

Thấy Moon Taeil chép miệng lắc đầu ra vẻ biết tuốt. Họ Kim tức thì cãi ngay

"Ơ hay, cái gì là lừa cưới. Người ta quanh minh theo đuổi cái ông này. Chậc. Có chăng thì là do ảnh hơi chậm khoản tình cảm cho nên em phải gián tiếp đốc thúc. Chứ em hoàn toàn không có lừa gạt gì à nha"

Quên đi, ai là người lười chảy thây mà đêm đêm tới siêu thị vác hàng lại bảo quen giờ. Ai dùng quan hệ xin vào trường người ta học rồi bảo tình cờ. Ai điều tra người ta từ a đến z xong lại xạo là không biết nhà. Ai rõ ràng chìa khóa còn đó lại bảo mất rồi để sang nhà người ta ăn vạ. Ai là rõ ràng không sợ ma lại bảo sợ lắm để bày trò ôm ấp người ta. Ai làm người ta sợ quá không dám đi vệ sinh một mình. Ai rõ ràng biết là không có gì nghiêm trọng lại diễn như chuẩn bị chết ngay để "ép hôn"... còn nữa còn bao la... còn lén uống cốt tranh trước lúc "tỉ thí" xong giả vờ như không làm gì. Còn giả bộ là ngoan ngoãn... trời ơi nhiều kinh khủng. Đi tới bước này là đã lừa người ta bao nhiêu lần không thể đếm nổi luôn nhưng mà chưa làm đám cưới nên không tính là lừa cưới đúng không? Ngụy biện hết... tất cả chỉ là bao biện nha họ Kim

DoTae - Vụn vặt vài mẩu yêu nhauNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ