Chương 38: Sống chết có nhau.

404 18 0
                                    

Cổ họng tôi đông cứng lại, đôi đồng tử mở rộng. Một bóng đen lao đến trước mặt tôi.

Graooo....

Một con sói to lớn há to cái miệng đầy chất nhầy màu trắng chồm về phía tôi. Nhanh đến nỗi tôi không kịp nhìn rõ nó. Chỉ cảm nhận thấy chất dịch màu trắng bắn tung tóe vào cả tóc, da mặt tôi. Nỗi sợ hãi tột độ bao trùm lấy toàn thân. Tôi hét toáng lên co người lại nhắm chặt mắt lại chờ nó cắn xuống...

Rắc...

Tiếng gãy vật gì đó vang lên. Tôi mở mắt, trước mặt tôi là con sói to lớn hung tợn đang cắn gẫy một thanh củi lớn tôi vừa nhặt được. Một cơn gió nhẹ lướt qua, tôi ngửi thấy trong gió mùi hương bạc hà thoang thoảng.

Tuấn Khải đang quỳ sát người tôi. Nghiêng người che chở, một tay vòng ra sau lưng đỡ lấy tấm lưng đang run rẩy tột cùng của tôi, một tay cầm một thanh củi to chắn trước mặt tôi sớm đã bị con sói cắn làm đôi. Tôi thoáng thấy ánh mắt căng thẳng xen hung dữ của hắn giây lát. Sau đó hắn nhanh chóng kéo tôi đứng dậy, vòng tay ra trước người tôi đẩy tôi ra phía sau rồi hét lớn:

-" Mau! Chạy!"

Tôi chưa kịp làm gì, bầy sói liền xồ đến vây lấy chúng tôi. Vương Tuấn Khải một tay ôm tôi vào lòng, một tay nhanh nhẹn nhặt lấy một khúc gỗ lớn gần đó, liên tục vung vào đầu lũ sói.

Lũ sói gào rú, hăng máu vồ lấy chúng tôi.

GRAO....

Tôi quay đầu, một con sói nhảy lên sau lưng tôi. Tôi trợn tròn mắt, há to miệng kêu lên:

-" Ahhhhhhhh"

Tuấn Khải xoay người tôi về đằng sau. Đầu tôi ong ong không hiểu gì, khi định thần lại thì trên vai phải của Tuấn Khải đã bị con sói đó cắn. Ngay lập tức vai phải của Vương Tuấn Khải đẫm máu. Mùi máu tanh nồng nặc xộc thẳng vào mũi tôi.

Tôi sợ đến điếng người, nước mắt từ bao giờ chảy tùm lum khắp mặt. Mặt Tuấn Khải trắng bệnh, mồ hôi vã ra như tắm. Hắn cắn chặt môi, tay quơ lấy một thanh gửi to bên cạnh. Giáng một đòn thật mạnh vào đầu con sói. Con sói lập tức nhả hàm răng ra khỏi vai Tuấn Khải tru tréo đau đớn.

Bây giờ ý thức của tôi mới dần quay trở lại. Tôi đưa tay ôm lấy lưng hắn, một tay kéo mạnh hắn ngã xuống. Nếu hắn cứ ở trước mặt bảo vệ tôi thế này nhất định sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Chúng tôi theo quán tính lập tức lăn xuống một đoạn dài sau đó đập mạnh vào thân cây. Tôi bị bắn khỏi Tuấn Khải một đoạn. Sỏi đá chà xát qua mặt đau đến điếng người.

Ngay lập tức Vương Tuấn Khải lồm cồm bồ đến đỡ tôi dậy, hai chúng tôi vội vã lảo đảo chạy.

-" Còn... còn Thiên Tỉ! Anh ấy đi cùng tôi!"

-" Bầy sói ở đây hết rồi. Hiện tại có lẽ cậu ấy không sao!"

Tôi quay đầu, lũ sói vẫn bám sát theo chúng tôi. Tôi sợ hãi mếu máo khóc nấc lên nhìn bả vai Vương Tuấn Khải. Trái tim như bị bóp thắt lại. Một cảm giác khác lạ vụt qua trái tim tôi. Tôi không kịp hiểu nó là gì đã bị sự chói mắt của máu trên vai Tuấn Khải làm cho sợ hãi không nói lên lời:

[Hoàn] Cô Gái Của TFBOYSNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ