Chương 45: Kế hoạch bẻ cong thành thẳng của Liễu Chi

357 12 2
                                    

" Vì cứu lấy một mạng người còn hơn xây bảy tháp phù đồ. Em hãy cứu lấy kẻ phàm phu này nếu con tim em còn đủ chỗ"

______________________________

Tôi trừng mắt nhìn lại Vương Tuấn Khải, quát lớn:

-" Vương Tuấn Khải, vậy anh nói xem, tình cảm của chúng ta hiện tại là gì?"

Vương Tuấn Khải mệt mỏi vò đầu. Có lẽ gần đây chạy show quá nhiều khiến hắn mệt mỏi, sắc mặt không được tốt cho lắm.

-" Hồ Hồng Ảnh, em là không hiểu hay cố tình giả vờ không hiểu? Tôi đã nói rồi, tôi thích em, em không thể xem xét tình cảm này một chút hay sao?"

-" Vương Tuấn Khải, anh nghĩ kĩ đi, tôi cảm thấy anh đối với tình cảm này có thể chỉ là cảm xúc nhất thời"

-" Cảm xúc nhất thời?"

Vương Tuấn Khải lặp lại câu nói của tôi, khẽ kéo môi mỏng lên thành mọt nụ cười mị hoặc, cười như vừa nghe được câu chuyện buồn cười nhất thế gian này.

Tôi nhíu mày, tên thần kinh này, áp lực công việc bức hắn phát điên rồi sao?

-" Hồ Hồng Ảnh, em dựa vào đâu để nghi ngờ tình cảm của tôi?"

Hắn tiến sát đến chỗ tôi đứng, ép tôi vào cánh cửa, khẽ cười hỏi, nét mặt có chút thoải mái hơn vừa rồi rất nhiều.

Tôi trừng mắt nhìn hắn, một loạt hình ảnh của hắn và Phan Lộ Lộ lướt qua đầu tôi. Tôi đẩy hắn ra, vênh mặt lên trời nói:

-" Vương Tuấn Khải, đừng nghĩ tôi không biết quan hệ trước đây của anh và Phan Lộ Lộ. Anh không rõ tình cảm của mình ra sao, mãi tận sau này mới hiểu được tình cảm thật của mình. Anh hai năm trước đối với Phan Lộ Lộ không hiểu tình cảm, tôi làm sao biết được tình cảm của anh với tôi có thật hay không?"

Vương Tuấn Khải tỏ vẻ vô cùng ngạc nhiên.

-" Hồ Hồng Ảnh, em có phải trẻ con không? Cái lí do này không thỏa đáng chút nào! Tôi đối với em hoàn toàn không có nửa điểm mơ hồ, sao có thể lấy chuyện mấy năm trước ra nói được."

Tôi lại nổi giận đùng đùng, chống tay trợn mắt nhìn hắn:

-" Vậy bỏ qua chuyện này, anh trước mặt người con gái mình thích đi thân thiết với Phan Lộ Lộ, anh như vậy tôi làm sao biết được trong lòng anh dứt tình cũ hay chưa?"

Vương Tuấn Khải lại ngạc nhiên lần nữa, đáy mắt ai cũng nhận ra tràn ngập vui mừng. Tôi cau mày nhăn mặt nhìn hắn, cái bộ dạng này của hắn làm tôi cảm thấy không quen chút nào. Vương Tuấn Khải từ từ tiến lại gần tôi, áp sát mặt hắn vào mặt tôi nở nụ cười tinh quái nói:

-" Hồ Hồng Ảnh, thì ra nói đi nói lại, em là đang ghen sao?"

Tôi đỏ mặt quay đi ấm a ấm úng, cuối cùng vẫn không biết nói gì.

-" Hồ Hồng Ảnh, tôi đối với Phan Lộ Lộ chỉ là tình cảm của anh trai đối với em gái. Nếu em cảm thấy khó chịu, tôi lập tức sẽ tránh xa cô ấy ra. Còn vấn đề kia, em khỏi lo, tôi đã 25 tuổi, hoàn toàn hiểu rõ được tình cảm của mình. Em chỉ cần tiếp nhận tình cảm của tôi thôi"

[Hoàn] Cô Gái Của TFBOYSNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ