Long Cẩm Thịnh vừa đi ra tới cửa phòng đã thấy Lam Tiêm Tiêm đứng chờ ở phía xa.
Ánh mặt trời chiếu xuống làn da nõn nà không tỳ vết khiến nó tỏa ra thứ ánh sáng mê người như dương chi bạch ngọc thượng hạng, đôi mắt trong như nước hồ thu, tĩnh lặng mà đầy nhu tình, chỉ một cái liếc mắt cũng đủ khiến người ta cảm thấy như lạc vào giấc mộng.
Lam Tiêm Tiêm đứng thẳng người, hai tay chồng lên nhau đặt trên tà váy, yên lặng nhìn về phía xa, vừa thấy bóng dáng Long Cẩm Thịnh xuất hiện, đáy mắt tĩnh lặng phút chốc bừng lên tia vui vẻ.
Long Cẩm Thịnh bước nhanh về phía Lam Tiêm Tiêm: "Tiêm Tiêm..."
"Hoàng thượng!" Lam Tiêm Tiêm cúi đầu, cung kính hành lễ, giọng nói thánh thót như chim hoàng anh, thập phần êm tai.
"Ở Hiền vương phủ có quen không?" Long Cẩm Thịnh hỏi, vô cùng tự nhiên đưa tay cầm lấy bàn tay bạch ngọc của Lam Tiêm Tiêm.
Những ngón tay mảnh khảnh, ngọc ngà của Lam Tiêm Tiêm xen lẫn những ngón tay cứng rắn của Long Cẩm Thịnh, vô cùng thân mật.
Lam Tiêm Tiêm cúi đầu nhìn mười ngón tay đang đan chặt vào nhau, đáy mắt sáng lên tia cảm động, vui sướng cùng ngọt ngào.
"Ta rất tốt, Vương gia cùng Vương phi rất chiếu cố ta!"
So với Nguyệt các thì Hiền vương phủ thật sự tốt hơn rất nhiều, ở đây nàng mới cảm thấy là chính mình, là một người hoàn toàn tự do, không cần lúc nào cũng phải ngụy trang, miễn cưỡng tươi cười với người khác, không cần đè nén những cảm xúc ghê tởm khi hầu hạ khách nhân.
Lam Tiêm Tiêm hi vọng những ngày sau này nàng vẫn có thể tự do như những ngày qua., càng hi vọng Long Cẩm Thịnh sẽ sớm có được những ngày như vậy. Nhưng nàng biết, đó chỉ là giấc mộng xa vời của bản thân nàng mà thôi. Thân thể nàng đã sớm không còn toàn bích, tuy là lần đầu tiên đã trao cho Long Cẩm Thịnh, nhưng sau này đã qua tay rất nhiều nam nhân khác, sớm đã dơ bẩn không chịu nổi, mỗi khi đêm xuống nàng lại hi vọng có thể kết thúc sinh mệnh của chính mình, chỉ cần như vậy là nàng được giải thoát rồi! Nhưng là nghĩ đến nàng chết rồi, không có ai giúp Long Cẩm Thịnh, chưa thấy hắn giành lại được quyền chấp chính, nàng chết cũng không an tâm.
Bàn tay Lam Tiêm Tiêm trong tay Long Cẩm Thịnh phút chốc nắm chặt lại, như muốn tìm kiếm sự an toàn từ nam nhân đối diện. Nàng không dám mong ước nhiều, chỉ cần có thể thấy hắn, trò chuyện với hắn là đủ rồi!
"Có thiếu thứ gì thì sai người tới tìm ta, khi nào có thời gian rảnh ta sẽ đến Hiền vương thăm nàng!" Long Cẩm Thịnh ân cần nói.
Lam Tiêm Tiêm khẽ cười, nhẹ giọng đáp: "Ân, thiếp hiểu!"
"Khoảng thời gian tới Trác Dương sẽ ở lại kinh thành, nàng yên tâm ở lại Hiền vương phủ, đừng ra ngoài một mình, tránh để hắn nhìn thấy mà quấy rầy nàng!"
Nghe những lời dặn dò đầy quan tâm của Long Cẩm Thịnh, gương mặt xinh đẹp của Lam Tiêm Tiêm ngập tràn hạnh phúc: "Được!"
Long Cẩm Thịnh ở lại Hiền vương phủ tới gần trưa mới đi đến Tụ Hiền lâu.
Thời điểm hắn rời đi, Long Trác Việt nhiệt tình tiễn ra tới tận cửa lớn, Long Cẩm Thịnh nhìn gương mặt đầy nhiệt tình của Long Trác Việt, sau lưng như có từng trận gió lạnh táp vào.
BẠN ĐANG ĐỌC
Nương Tử, Vi Phu Bị Người Bắt Nạt - Dạ Cát Tường
RomanceTác Giả: Dạ Cát Tường Thể loại: cổ đại, sủng, nam phúc hắc, nữ cường, xuyên không, HE. Số chương: 115 chương hoàn Edit+Ebook: Tiểu Yêu Xà Giới thiệu: Tại đại đường cử hành hôn lễ "Ta tên Long Trác Việt, về sau có thể làm tỷ đệ tốt với ngươi sao...