CHƯƠNG 7

44K 3.4K 1.1K
                                    

Sáng hôm sau Chính Quốc tỉnh dậy sớm vì có tiết học. Nhìn xuống đã không còn một ai trong phòng, học trưởng cũng đã đi từ sớm rồi.

Chính Quốc xoa xoa hai bên thái dương ngồi dậy, nhận thấy toàn thân không còn khí lực, cả người nóng ran liền biết mình hôm qua dầm mưa đã bị sốt. Chính Quốc vô lực tìm kiếm điện thoại, tra số gọi đến cho Tuệ Tâm xin nghỉ hộ mình, thế nhưng lại ấn nhầm số của Thái Hanh mà không hay biết, bởi vì đầu thật sự choáng, mắt cũng hoa theo.

" Tiểu Tâm ... Xin phép cho tớ nghỉ hôm nay ... "

" Làm sao? " Thái Hanh trả lời

Chính Quốc liền cảm thấy không đúng, giọng Tuệ Tâm hôm nay thật giống đàn ông.

" Bị sốt ... Còn không phải tại cậu, hại tớ tối qua dầm mưa đi về, thế rồi.... " Chính Quốc mặc dù mệt nhưng vẫn không quên oán trách, đột nhiên thiếp đi, đến di động cũng quên tắt.

Một lúc sau Thái Hanh trở về, trên tay cầm thuốc và nhiệt kế.

Thái Hanh đi đến bên giường, bế Chính Quốc đang mơ màng xuống giường của mình để dễ dàng chăm sóc. Sau đó đặt tay lên trán thử nhiệt, liền nhíu mày. Chính Quốc hé mắt tỉnh dậy, nhìn chằm chằm người trước mặt.

" Tôi đưa cậu đi bệnh viện "

" Sốt nhẹ thôi, không cần đi bệnh viện đâu " Chính Quốc yếu ớt trả lời

Thái Hanh im lặng một xíu, sau đó lấy nhiệt kế trên bàn.

" Mau ngậm nó "

Chính Quốc ngoan ngoãn há miệng ngậm vào.

Lúc sau Thái Hanh lấy ra, liền nhăn mặt .

" Hừ ! 39 độ ... Xem cậu sau này còn dám dầm mưa nữa không "

" Chừa rồi ... "

Thái Hanh đứng dậy, đi ra ngoài. Cả dãy phòng kí túc xá của nam sinh đều đóng cửa khóa chốt, bọn họ đi vắng cả rồi. Bất đắc dĩ sang khu kí túc xá của nữ sinh, liền bị bảo vệ chặn lại .

" Đi đâu vào chỗ này? "

" Cháu muốn mượn ít đồ "

" Không được, đây là khu kí túc xá của nữ sinh " Bảo vệ nghiêm mặt nói. Đến cả ta cũng không được tùy tiện lên đó đây.

" Cháu biết "

" Biết rồi thì mau đi đi " Cái gì gọi là mượn đồ chứ, rõ ràng là tìm cớ. Dùng gương mặt đẹp trai lên cua gái chứ gì, ông đây biết thừa.

" Cháu sẽ không làm chuyện gì đâu, có thể đi theo canh chừng " Thái Hanh quyết không bỏ cuộc

" Được " Bảo vệ dứt khoát trả lời, liền đi theo .

...

" Này .. có người gõ của, bồ ra mở đi "

" Thôi lười lắm, hay giả vờ như không có ở đây đi " Nữ sinh cùng phòng nhỏ tiếng trả lời, hưng trí bừng bừng xếp bài.

" Thật là ... " Lườm cô bạn cùng phòng một cái, liền lớn tiếng nói.

" Ai đấy .. "

《 TaeKook - Hoàn 》Học Trưởng! Nha Nha Nha!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ