CHƯƠNG 33

31.7K 2.3K 221
                                    

Thái Hanh dừng xe trước cổng nhà Chính Quốc, nghiêng người ra sau nhìn người yêu nhỏ một chút, nhịn không được bưng mặt Chính Quốc hôn hôn, thoải mãi chiếm tiện nghi một lúc. Sau đó nhanh chóng lấy lại phong thái thường ngày, nghiêm giọng gọi người kia dậy.

Chính Quốc mơ màng bị gọi dậy, đầu tóc bù xù, chu chu mỏ có chút ngốc.

" Tới rồi hả? Em vào nhà nhá "

" Khoan đã " Thái Hanh lấy ra một hộp quà màu xanh dương đưa cho Chính Quốc.

" Mẹ tôi có quà tặng em " Thái Hanh không phải nói đùa, sáng nay mẹ cùng chị hai ra ngoài sắm đồ, hoá ra anh và người yêu nhỏ cũng có phần.

Chính Quốc nhận lấy, rưng rưng cảm động.

" Cảm ơn mẹ... Khụ... À không... Cảm ơn bác gái! "

"......"

Chính Quốc nhìn hộp quà một chút, bất giác nói.

" Em đột nhiên muốn theo anh về nhà ra mắt "

Thái Hanh nghe xong, hưng trí bừng bừng.

" Ngay ngày mai tôi sẽ sang đón em! "

Chính Quốc chợt ý thức được mình vừa nói gì, nhưng cũng không có kích động muốn rút lại.

" Anh muốn ông nội ăn Tết trong bệnh viện à? "

Thái Hanh vươn tay bẹp một phát không nhẹ không mạnh vào miệng Chính Quốc.

Ăn nói xằng bậy!

Chính Quốc che miệng uỷ khuất.

" Hay để qua Tết đi "

Thái Hanh im lặng một xíu, nghĩ đi nghĩ lại cũng phải cho Chính Quốc chuẩn bị tâm lí, ngay ngày mai thì quá đột ngột.

" Được! " Thái Hanh trả lời.

" Yêu anh nhất! " Chính Quốc nhào đến ôm cổ anh hôn hai phát vào má.

Thái Hanh một phen đá mông Chính Quốc ra khỏi xe tránh cho mình động dục không khống chế được.

" Em đi đây, bye bye " Chính Quốc vẫy tay với anh rồi xoay người rời đi.

Thái Hanh chuẩn bị khởi động xe chạy đi, đột nhiên có điện thoại gọi đến. Nhìn một chút liền cau mày nhấc máy.

" Á à, dăm ba cái trò gối nguỵ trang mà nghĩ có thể qua mắt được chị hả? Chỉ có đứa ngốc mới tin thôi! "

Chí Mẫn đang ôm gấu bông ngủ ngon lành đột nhiên hắt hơi một phát như hổ gầm.

" Chị vào phòng em làm gì? " Thái Hanh có chút chột dạ nói.

" Chị để lì xì cho em! "

" Mọi năm đều đưa tận tay, bây giờ màu mè như vậy làm gì? " Thái Hanh cau mày

" Chuyện đó quan trọng hơn việc đêm khuya thanh vắng trốn nhà theo trai sao? "

" ...... " Thái Hanh lập tức câm miệng.

" Em đó, làm gì cũng phải tiết chế một chút, chú ý đến sức khoẻ em dâu biết không! Bảo hộ an toàn, phải biết điểm dừng! "

Thái Hanh nghe sao cũng cảm thấy câu này có điểm mờ ám.

" Chị nghĩ nhiều! " Thái Hanh cắn răng nói.

《 TaeKook - Hoàn 》Học Trưởng! Nha Nha Nha!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ