CHƯƠNG 23

37K 2.8K 1.1K
                                    

Chính Quốc trở về phòng, leo lên giường buồn thiu buồn thiu ngủ tiếp, mãi đến giữa trưa bị chuông điện thoại đánh thức, cậu mơ màng nhấc máy

" Nghe nè "

" Anh bảo "

" Học trưởng hả? "

" Mày chưa tỉnh ngủ hả? Sao lúc nào tao gọi mày cũng ngủ hết vậy? "

" Anh gọi có việc gì? "

" Tính đón mày sang đây ăn Tết rồi định cư luôn "

" Không được, không chịu đâu, em phản đối " Chính Quốc hoàn toàn tỉnh ngủ, kích động bật đầu dậy.

Chí Mẫn hài lòng, chiêu này thế nhưng lại thành công khiến em trai tỉnh ngủ.

" Đùa thôi, sao căng "

" Anh gọi có việc gì không? " Chính Quốc hờn dỗi.

" Anh có một căn nhà riêng ở đó, Tết này sẽ cùng ba mẹ về thăm em. Lát sẽ gửi địa chỉ qua, em trở đến đó trước nhé, hai ngày nữa mọi người về "

Chính Quốc vui muốn chết.

" Khoan nói chuyện anh cùng ba mẹ về đây, anh có nhà riêng sao không cho em ở? Còn tống em vào kí túc xá? "

" Ông không thích cho mày ở! " Chí Mẫn ngang ngược trả lời.

Thực ra anh vừa mới mua mấy ngày gần đây thôi.

Bất quá Chính Quốc cũng chỉ hỏi vậy thôi, bây giờ bảo cậu về đó ở luôn cũng không thèm.

Hơn nữa còn phải cảm ơn anh trai đã tống mình vào kí túc xá, để mình cua được học trưởng!

" Vậy anh gửi em địa chỉ "

" Được "

" Nhưng mà không phải anh nói vài năm nữa mới về sao? "

" Sao vậy? Không thích anh về? "

Tuyệt đối không có! Rất thích là đằng khác.

" Thật ra mọi người sợ em đón Tết một mình tủi thân "

Chính Quốc nghe xong, rưng rưng cảm động.

Thương ba mẹ, thương anh hai quá đi mất.

Hai người nói một hồi thì cúp máy, Chính Quốc bước xuống giường, kéo vali ra chuẩn bị xếp quần áo vào, mắt thấy Tuấn Lãng đang chuẩn bị rời đi

" Tiền bối về nhà ạ? "

Tuấn Lãng gật đầu.

" Anh Trình và anh Giang về trước rồi sao? "

Tuấn Lãng không trả lời, lại tiếp tục gật đầu, không thèm nhìn Chính Quốc. Sau đó nhanh chóng kéo vali phi như bay ra ngoài. Thực ra hắn vẫn nhớ rõ lời đe dọa của Thái Hanh.

Tôi muốn lành lặn ăn Tết có được không?

Chính Quốc khó hiểu nhìn theo nhưng cũng không mấy để tâm. Chuyện quan trọng là sắp được gặp gia đình, sung sướng quá đi mất! Phải báo với anh người yêu chuyện này, để anh ấy bớt lo lắng. Chính Quốc nghĩ vậy liền háo hức cầm điện thoại gọi cho Thái Hanh.

" Honeyyyyyy " Chính Quốc cảm thấy mình nên chủ động một xíu

"......." Bên kia một mảng im lặng.

《 TaeKook - Hoàn 》Học Trưởng! Nha Nha Nha!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ