Chapter 19_ Nhớ..

145 15 2
                                    


Hai ngày sau,

- Chào cô chú, con đi ạ! Hai người ở lại giữ gìn sức khoẻ nhé!_ cô ôm chào tạm biệt và kèm hành động trông có vẻ là hôn nhưng thực lại không phải hôn, là những cái chạm má chào đặc trưng của người Pháp.

- Con đi nhé!_ James trở lại nơi bố mẹ anh và cô đang đứng sau khi đã mang hành lí của cả hai ra xe.

- Ừ hai đứa đi cẩn thận, rảnh thì về chơi nhé. Khi nào có thời gian ta sẽ lên thăm._ Mr.John

- Có trở ngại gì con cứ liên lạc với James nha Benny_ Mrs.Tracy dịu dàng xoa đầu cô.

- Dạ vâng!

- Đi thôi Benny. Tạm biệt bố mẹ!_ Vừa nói cậu vừa tự nhiên gỡ chiếc balo cô đang cầm trên tay một lần nữa đeo lên vai mình, quay đầu tiến ra xe.

- Con đi ạ!_ cô lễ phép cuối đầu chào lần cuối trước khi nối bước theo cậu.

- Thằng nhóc có vẻ có "gì đó" với con bé nhỉ?!_ Mr.John đã tỉ mỉ quan sát tất cả hành động của cậu chàng suốt từ mấy ngày qua. Con ông làm sao ông không thấu được chứ.

- Anh cũng nhận ra điều em thấy đó ư?!_ Mrs.Tracy ngạc nhiên nhìn chồng. Bà không ngờ ông bố bận rộn của James lại đặt nhiều sự quan tâm đến nó nhiều như thế.

- Con trai anh mà, lại còn không hiểu nó sao_ ông mỉm cười choàng tay qua vai bà ôn nhu.

- Em thích con bé_ bà đáp lại ánh cười của ông bằng câu nói không thể dịu dàng hơn, bàn tay thon gọn vòng sang eo ông ôm lấy.

- Con bé là con dâu của mình thì tuyệt nhỉ?!

- That's right, honey!

- Vậy thì để xem con trai em có đủ bản lĩnh giữ được con bé ở lại Pháp luôn không?

- Có khi nó theo con người ta về Việt Nam luôn không chừng, haha._ Bà bật cười vì câu nói vô tình nhưng xem chừng lại hợp lý của mình.

- Haizz, dại gái giống ai không biết_ ông hoà theo câu chuyện "đi hơi xa" của vợ lắc đầu ngán ngẩm. Quý tử nhà ông thật không có tiền đồ mà, chậc..!

- Không lẽ giống em?!

(Au: cô chú vui tánh ghê 😌 )
______________________

6 pm, mặt trời vẫn còn chưa lặn ở Paris. Sau gần 5 tiếng, James và cô cuối cũng cũng đã đến nơi.

- Cậu mang đồ lên phòng đi rồi mình đi kiếm gì đó ăn tối nhé_ James lên tiếng trong khi đang giúp cô lấy hành lý ra khỏi xe.

- Lúc sáng mình có nhận được tin nhắn từ chủ nhà, họ bảo hôm nay sẽ làm bữa tối cho mình mất rồi.._ Cô ái ngại từ chối cậu_ Hay là.. cậu ở lại dùng bữa tối luôn nhé?!_ cô đề nghị.

- À vậy thôi tớ tranh thủ về lại trường luôn vậy, chuẩn bị cho tiết học sớm ngày mai_ John sợ cô vì đi đường mệt mà sẽ bỏ bữa nên cậu mới đề nghị đưa cô đi ăn rồi tranh thủ chạy về trường nhanh một chút cũng được. Nhưng nếu như vậy thì không phải lo lắng nữa rồi.

You are my angel, I'm your soul!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ