Chương 3 : Năm 222

1.4K 126 24
                                    


Theo như thường lệ đúng 6h ta liền thức dậy , trên cổ thấy ngưa ngứa liền sờ vào liền thấy rất mềm mại , nắm lên xem thử đó là thứ gì thì liền nghe âm thanh

" ngao ngao ~"

Ta nhìn qua thì ra là cục bông trắng tối hôm qua ta cứu được, miệng kêu nhưng mắt vẫn không mở , ta liền ngồi dậy nhìn cục bông trắng vuốt đầu nó rồi đứng dậy ra bời suối tắm , tối hôm qua chạy ra rất nhiều mồ hôi á bây giờ nếu không tắm sẽ bốc mùi

Tắm rửa xong liền đi kiếm đồ ăn , vẫn luôn là gà rừng thôi , công nhận gà rừng ở đây thịt dai ngon thật , chứ thịt gà ở thành thị toàn mềm mại không chắc thịt bằng trên này , nhắc mới nhớ không biết ở nhà có nhớ mình không ? Momo chị ấy có nhớ đến ta không ?? Sau khi rớt xuống núi trên mình không có điện thoại chỉ có một cái đồng hồ đeo trên tay , lúc nảy cở quần áo để tắm mới phát hiện ra cái bóp nhỏ đựng tiền cùng với giấy tờ tùy thân nhét ở thắt lưng , haizz đến khi nào mới được về nhà đây !!!

Đêm con gà làm sạch sẽ liền đêm về chỗ cục bông trắng dựng củi đốt lửa nướng con gà rừng , sau khi con gà sắp chín thì mùi thơm bốc lên , xoa xoa hai tay lấy con gà để lên lá chuối hít một hơi , wow thơm quá đi chuẩn bị bốc vào con gà thì ...

" ngao ngao ! "

Ta liền nhìn cục bông trắng nó đã ngồi dậy và nhìn vào con gà chầm chầm , ánh mắt sáng lên nước miếng cũng sắp rớt xuống rồi nó lại nhìn ta , ta thở dài mỉm cười bẻ một cái đùi đầy thịt để trước mặt nó , nó liền ăn ngấu nghiến, thấy vậy bẻ thêm cái cánh cho nó

Ta :" ăn đi để bình phục "

Lạ một cái là nó ăn rất nhanh chưa được ba phút là đã hết thịt chỉ còn xương trong khi đó ta mới ăn được 1 phần 3 cái đùi gà , nó lại nhìn ta bằng ánh mắt đáng thương , ta cắn răng xé nữa thân con gà đưa cho nó , và chưa được 3 phút là đã hết thân con gà , ta há hốc nhìn nó , nó lại nhìn ta bằng ánh mắt đó

" ngao ngao "

Gì đây muốn ăn nữa á ! Ta đành nuốt nước mắt đem phần còn lại cho nó , và lại một lần nữa rất nhanh đã ăn hết , nó lại nhìn cái đùi trên tay ta , ta liền giấu ra sau lưng

Ta :" không được cái này là của ta ! "

" ngao ngao "

Ta :" ây da ta chưa có ăn gì á ! "

Nó đi lại gần ta dụi đầu vào chân ta , rồi ngẩng đầu nhìn ta bằng ánh mắt đáng thương, thua rồi , ta đành đưa cái đùi béo bở cho nó , ta khổ quá mà cũng may lúc nảy có hái vài trái dại để dành ăn đi đường xem ra phải lấy ra thay vào buổi sáng rồi

Ăn xong ta liền đứng dậy đi ra suối để uống nước rồi tiếp tục cuộc hành trình xuống núi

" ngao ngao "

Ta quay lại liền thấy nó khập khiễng chạy theo ta , ta liền dừng lại ngồi xuống trước mặt nó vuốt đầu nó cười nhẹ

Ta :" về nhà đi ! Có lẽ mẹ ngươi đang trông người về , vết thương của ngươi về nghỉ ngơi một thời gian sẽ hết , ta đi đây"

Ta đứng dậy đi được vài bước lại nghe thấy tiếng nó kêu

" ngao ngao "

Nó lại đi theo ta :" ta không thể mang ngươi theo được , ngươi là loài động vật quý hiếm ta nếu đem người về nhất định sẽ bị kiểm lâm bắt á "

Nương tử ta là Hồ ly tinh ( saida ) [ xuyên không ] ( BHTT ) [ tự viết ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ