Chương 9 : Hồ Sa Hạ

1.1K 113 8
                                    



Ta một mình đi dạo ở trên đường lớn nơi đây quả thật rất đông người qua lại , hai bên đường cũng có rất nhiều cửa hàng hay sạp bán đồ , ta vừa đi vừa ngâm nga vài câu hát đi được một lúc ta nghe được tiếng đàn êm dịu phát ra từ đâu đó , ta liền đi theo tiếng đàn , đến phía hồ to lớn thì ta dừng lại nhìn ra giữa hồ có một con thuyền hạng trung đang đậu giữa sông hình như tiếng đàn phát ra từ bên trong thuyền , giai điệu này ta rất quen thuộc hình như nó là một bài hát từng nổi ở thời hiện đại thì phải

Ta lẩm bẩm :" thì ra giai điệu này lưu truyền từ rất lâu đời rồi "

Ta nhắm mắt hưởng thức và cố nhớ lại lời bài hát , ta để một tay ra sau lưng nắm nhẹ lại , tay kia thì cầm lấy chiếc quạt trắng phe phẩy trước ngực , đây là phong cách của những công tử thời xưa , ta quạt quạt một hồi cuối cùng cũng nhớ lời bài hát liền hát lên

Ta :" ta nói ta không biết làm thơ

Ta ch là khc ha hình bóng ca nàng vào trong thơ

Mi ln đến tháng 3

Nàng mc mt chiếc váy hoa bay lượn theo gió

Ch có th dùng mt t đ đnh nghĩa chính là đp !

Ta mun dùng tên ca nàng viết lên t viết lên câu

Nói vi nàng đây chính là bài thơ đc nht vô nh trên thế gian

Mt tòa thành mưa bi mt lu cao

Mt bông hoa ch vì mt cây mà n

Lúc cái cau mt mt n cười mt người bn tri k

Ôm p tình cm tng chút mt

.... "

Ta hát xong tiếng đàn cũng vừa dứt, ta thở dài quay lưng lại thì thấy nhiều ánh mắt nhìn ta bằng con mắt kinh ngạc tò mò , ta lắc đầu xong bỏ đi , ta bước qua cây cầu thạch kiều để qua bờ hồ bên kia dạo tiếp tục có vẻ bên đấy náo nhiệt hơn , ta vừa đi vừa phe phẩy cây quạt màng che mặt cũng vì vậy mà thập phòng phe phẩy theo

Cục bông đứng trên nóc nhà nhìn xuống Đa Hân đang thản nhiên đi còn ngoài sau là một nữ tử vận y phục đỏ cũng che màng đi cách xa ở phía sau

" n t này có v rt thích Đa Hân ca ta thì phi nhưng rt tiếc nàng là ca ta "

Nói rồi thì phóng đi mất , Nhã Nghiên dưới này thì bình bình thản thản đi phía sau Đa Hân , nàng rất muốn sóng vai cùng đi dạo với Đa Hân nhưng nàng ngại phải đối mặt với đôi mắt luôn trong trẻo đầy sống động ấy , nàng thừa nhận nàng gục ngã trước đôi mắt cùng tính cách của Đa Hân , Đa Hân lun bình đạm đối xử với nàng chứ không phải bọn nam nhân rẻ rách ngoài kia , bọn hắn mỗi khi gặp nàng đều nhìn với đôi mắt với đầy dục vọng chứ không như đôi mắt sáng của Đa Hân , nàng thích đôi mắt ấy cả giọng nói của người ấy

Nương tử ta là Hồ ly tinh ( saida ) [ xuyên không ] ( BHTT ) [ tự viết ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ