chương 26

298 38 5
                                    




cách nơi sinh sống của con người hàng ngàn dậm , nơi có những đỉnh núi cao trót vót không thấy đỉnh , hàng trăm triệu cây cổ thụ lớn nhỏ sinh sống , cũng là nơi tộc Hồ tiên đang sinh sống và tu luyện ở nơi đây , trên một ngọn núi cao có một căn nhà làm bằng trúc , thân ảnh một nữ nhân ngồi hưởng trà ở bên cạnh cửa sổ , tóc dài trắng xóa , ánh mắt xanh ngọc bích sáng hoắc

ánh nhìn của nữ nhân xa xôi , khóe miệng nàng khẽ mỉm cười , thoáng chóc liền thấy một nữ tử khác đang cưỡi trên thanh kiếm bay về phía nàng , khuôn mặt nữ tử thanh tú nhưng chân mày của nàng luôn nhíu lại

' chịu về rồi sao ? tiểu Hạ '

Sa Hạ nhảy khỏi thanh kiếm đi về hướng ngôi nhà trúc , nàng hậm hực không nói một lời nào , ngồi cạnh nữ nhân vừa mới hỏi nàng , nàng lười không thèm đáp lời nàng ta .nàng chóng cằm nhìn về phía trước khuôn mặt lúc nào cũng ủ rủ . nữ nhân kia thấy thế lại càng khó hiểu liền nhìn vào mi tâm của Sa Hạ nhưng Sa Hạ lại cản sự xâm nhập của nàng , nữ nhân liền thở dài

' ngươi , tiểu Hạ liền có chuyện gì với ngươi vậy ?'

Sa Hạ ngục mặt xuống tay mình lắc đầu không nói , thân người của nàng run lên từng đợt , khiến nữ nhân ngồi cạnh nàng hốt hoảng , vì đây là lần đầu tiên sau ngàn năm nàng thấy Hồ Sa Hạ khóc . vì nàng biết Sa Hạ không phải là kẻ yếu đuối như bây giờ , nàng giơ tay ôm lấy Sa Hạ : ' có chuyện gì ngươi nói cho ta biết '

Sa Hạ khóc lớn , lời nói cũng không nói ra được chỉ biết ôm mặt mà khóc . nữ nhân bên cạnh cũng chỉ biết ôm lấy vai nàng mà im lặng nghe nàng khóc , được một lúc lâu sau thì nàng cũng bình tĩnh lại , cố lau đi nước mắt ngước mặt lên nhìn nữ nhân bên cạnh , nàng ngập ngừng một lúc liền nói

Sa hạ : ' Tĩnh Nam nàng ấy không cần ta'

nói xong lại khóc nấc lên , lần này khóc còn lớn hơn lần trước , Tĩnh Nam hoảng loạn và khó hiểu , người khiến Sa Hạ khóc lại là nữ tử sao ? chỉ là một câu nói của Sa Hạ thôi nàng đã biết hết sự tình : ' ngươi là thích nàng ta sao ?'

Sa Hạ : ' ta không thích ta là ái nàng , nhưng nàng lại không cần ta '

Tĩnh Nam thở dài lắc đầu , đứng dậy đi đến bên tủ đồ lấy áo khoát đi lại khoát lên người Sa Hạ trên đỉnh núi cực kì lạnh , nàng ta lại khóc như vậy tuy đạo hạnh cao nhưng vẫn có thể nhiễm bệnh : ' ngươi chú ý thân thể , tại sao ngươi lại biết nàng ta không cần ngươi ?'

Sa Hạ mắt đỏ hoe nghẹn giọng nói : ' nàng ta ôm ấp hôn nữ nhân khác sau lưng ta nhưng bị ta bắt gặp , nếu ta không thấy cảnh đó liền ngu muội mà tin nàng ta'

Tĩnh Nam : ' vậy xem ra nàng ta khá đào hoa , ta cũng coi được mệnh cho nàng ta , nàng ta có số mệnh đào hoa nhưng chung thuỷ là sự ưu tiên của nàng ta , ngươi ở bên nàng ta cũng ít nhiều thì phải biết chuyện này , suy cho cùng đào hoa thì không tốt , ngươi tốt nhất không dây vào nàng '

ta là nói thế thôi chứ ta biết cuối cùng các ngươi cũng dính nhau thôi , nhất là Sa Hạ nàng ta nhất định sẽ tìm người đó . thấy Sa Hạ im lặng không phản hồi liền quay qua nhìn nàng lại thấy nàng ôm mặt mà khóc , Tĩnh nam chịu thua : ' ngươi ái nàng ta như vậy thì liền đi tranh lại nàng ta đi , tính cách của ngươi hiện tại ta không quen , chẳng phải từ trước tính cách của ngươi là muốn gì thì nhất định phải tranh được sao ?'

Nương tử ta là Hồ ly tinh ( saida ) [ xuyên không ] ( BHTT ) [ tự viết ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ