Chương 16 : Rừng Đào

1.1K 104 28
                                    


Trong căn phòng đầy mùi thuốc sát trùng cùng một màu trắng toát , người nằm trên giường bệnh lúc này thân mình nóng rực , thân nhiệt rất cao , sốt đến mê mang , thậm chí còn phải cần bình oxi để trợ cho việc hít thở , tay thì đầy dây sợi , đôi mắt mê mang nhìn lên trần nhà

Bỗng tiếng điện thoại vang lên , vang lên được một lúc thì tắt , lại một lần nữa vang lên , ta chịu không nỗi tiếng phiền nhiễu này liền yếu ớt giơ tay với lấy điện thoại trên bàn , nhìn tên hiển thị là khuê mật của mình Somi , chậm chạp nhắc máy để bên tai lặng lẽ nghe

Somi :" Dahyun cậu mấy ngày nay đi đâu vậy ? Ngày mai là đám cưới của anh cậu cùng .... Cùng Momo cậu có chuẩn bị gì không ? "

Ta mệt đến nỗi mở miệng cũng không có sức lực , thật ra thì ta áp lực nhiều thứ cùng với không tin nỗi chị ấy đã định luôn ngày kết hôn với anh mình , stress đến nổi ta phải nhập viện , mà nhập viện trong âm thầm sợ cả nhà biết làm cho mẹ thêm lo nên chỉ điện báo với mẹ một tiếng đi công tác 1 tháng không thể dự đám cưới của anh được ....

Ta mệt mỏi tắt đi điện thoại rồi cứ nằm thẩn thờ như vậy đến tối , cơm nước y tá đưa đến cũng chẳng thèm đụng thử hỏi ngày mai là đám cưới của người mình yêu mà chú rể lại là một người khác không phải mình thì cảm giác nó như thế nào ? Dĩ nhiên là đau đến tận tâm can

Đồng hồ trên tường cứ trôi qua từng phút ta xoay đầu nhìn thì đã 10h tối rồi , ta thở dài nhắm mắt lại thật sự muốn khóc nhưng nước mắt đã sớm cạn rồi , ta giơ tay kéo ống thở trên mũi xuống cùng rút tất cả các dây đang ghim vào da thịt ta , vì rút ra quá nhanh làm tay chảy máu ta cũng không màng , yếu ớt đứng dậy tìm quần áo thay ra rồi cầm lấy chìa khóa xe còn không quên ghi lại tấm giấy để trên bàn cho y tá , ta chỉ đi 1 chút rồi về ....

Ta chạy xe đến dưới nhà Momo dừng ở cách đó không xa nhìn lên lầu hai phòng của chị ấy vẫn còn sáng đèn , ta mở cửa đi ra đứng dựa lên xe cứ thế ngước đầu nhìn cửa sổ phòng chị , ta không biết lúc này có ngu ngốc hay không thân sốt 40 độ mệt muốn chết đi , đầu nhức kinh khủng vậy mà vì một người mà đứng ở giữa trời lạnh 20 độ mà trên mình cũng chỉ mặc một cái áo thun cùng quần dài , ta cuối đầu thở dài tìm trong túi lấy ra gói thuốc lấy ra một điếu đặt lên môi tay còn lại cầm zippo

Từ khi chị ấy nói chị ấy đính hôn thì trên môi ta mỗi ngày đều có mùi vị của thuốc cùng men rượu , cứ thế ta đứng đến trời sáng lúc này ta mới chui lại vào xe , đợi một lúc thì xe hoa lại rước chị ấy , đợi xe hoa chở chị ấy đi trước tầm mười mét ta mới bắt đầu khởi động xe chạy theo sau coi như đưa chị .... Về nhà chồng ...

Bỗng điện thoại ta reo lên một tin nhắn , ta cầm lên xem .. Là của chị ấy ...

Tĩnh Đào
Đừng đưa nữa .... Cảm ơn em sau này nhất định phải hạnh phúc !

Ta nhìn thấy tin này liền trực trào rơi nước mắt , chị sau này cũng phải hạnh phúc ..... Tạm biệt chị bầu trời thanh xuân của em. ..
..
.
.
.
.

Ta tỉnh dậy là vì trên mặt cứ bị cái gì đó ẩm ướt lướt qua lướt lại , ta nhíu mày mở mắt ra thì thấy cục bông đang liếm mặt ta , ta ôm lấy nó vào lòng rồi từ từ ngồi dậy nhìn nó đang lắc đuôi cái đầu cứ cọ đi cọ lại trong lòng ta , ah rất khả ái ta giơ tay vuốt ve đầu nó :" hôm qua mày đã đi đâu ? "

Nương tử ta là Hồ ly tinh ( saida ) [ xuyên không ] ( BHTT ) [ tự viết ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ