Chương 12

2.6K 170 96
                                    

Anh như không tin được vào tai mình, cứ ngỡ rằng đây chỉ là một giấc mơ, một giấc mơ ngọt ngào mà ngắn ngủi, chứa đựng bao nhiêu cảm xúc kỳ lạ.

Aesop nhìn biểu hiện cứng đờ của Joseph mà thở dài chán nản, đúng là tên ngốc mà.

" không phải mơ sao? " anh thốt ra một câu hết sức ngớ ngẩn rồi nhìn chăm chú vào người cậu, đúng là thật rồi.

Cậu nhìn chăm chú vào khuôn mặt đỏ ửng kèm theo những thứ biểu cảm đáng yêu kia thì cũng thầm hiểu câu trả lời.

" haizz, đi tắm thôi. " nói rồi cậu nhìn những thứ chất lỏng dính bê bết trên cơ thể mình, với cái tính ưa sạch sẽ của cậu thì với cái cơ thể này thật khó mà chấp nhận được.

Chưa kịp bước được nửa bước, một cơn đau từ hông đã ập đến, khiến cậu mất thăng bằng mà ngã cái rầm.

" ơ... Aesop! " anh bối rối nhìn con người đang nằm sóng soài trên mặt đất, khỏi nói cũng biết cậu bị như vậy là do công sức cả đêm của anh.

Aesop để anh đỡ mình vào nhà tắm mà mặt mũi tối sầm lại, với tình trạng này e là không thể leo ván, leo cửa sổ được nữa.

......................

Cả đám ngồi trong phòng ăn, ngồi nhâm nhi tách trà nóng hổi, nheo mắt một cách khó chịu về phía cặp đôi đang bế nhau xuống bàn ăn.

" Joseph, cậu mạnh tay đến mức cậu ta không tự đi được sao? " Luchino đổ mồ hôi hột, nhìn khuôn mặt Aesop trở nên mệt mỏi khi đang nằm gọn trong vòng tay Joseph, Luchino làm cả trăm lần với Norton còn chưa khiến cậu ta liệt giường bao giờ cả.

" cậu nói gì vậy? ta làm gì mạnh tay cơ. " Joseph đổ mồ hôi hột, nếu có người đã nói vậy thì chắc ở đây ai cũng đã biết chuyện anh mây mưa với Aesop cả đêm hôm qua.

Michiko thở dài rồi bước đến vỗ nhẹ lên hông Aesop khiến cậu rên lên đau đớn.

" cô làm gì vậy!? " theo như phản xạ, anh ngày càng siết chặt cậu, tức giận nhìn về phía những con người đang trầm trồ trước mặt.

" tôi đoán không sai mà, lần sau nếu có làm thì nên vào phòng cách âm mà làm, 3h đêm tôi đi ngang qua phòng hai người còn nghe thấy tiếng rên gợi tình của Carl đấy... " Michiko đưa cánh quạt lên ngang mặt, câu nói như ngàn lưỡi dao đâm trúng tim đen hai người kia.

Aesop đỏ mặt tía tai, qua chuyện này chắc hình tượng của cậu cũng theo một đêm ân ái mà bay đi.

......................

" sao cơ? Aesop lại xin nghỉ 1 tuần vì liệt giường à? " Nightingale thốt lên một cách khó chịu, nhìn thẳng vào đôi mắt xanh biếc chứa đầy sự vô tội vạ của Joseph. " ta không cho, cậu ta không được phép nghỉ thêm nữa. "

" tại sao chứ? "

" hai ngươi ân ái đến mức đó thì là do các ngươi, ta không cho phép nghỉ vì lí do này, lôi cổ cậu ta đi ghép trận cho ta. "

Vậy là cả ngày Aesop phải vác tấm thân tàn tạ đi ghép trận, kết quả là thua đều đều, hòa và thắng chỉ đếm trên đầu ngón tay, mà cho dù có thắng cũng chỉ thoát ba và cậu luôn phải bay về trời.

[ Joseph x Aesop ] Identity V - Cậu nhóc, em là của tôi! Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ