Thật sự là vô cùng dễ nhìn -- mắt đen như mực, da trắng như ngọc, khuôn mặt nho nhỏ so với búp bê còn xinh xắn hơn.
Mắt Tề Mộ là mắt hai mí, cho nên cậu rất yêu thích mắt một mí, cậu cảm thấy đôi mắt của em gái nhỏ này nhìn đẹp cực kỳ, đuôi mắt thật dài, rũ xuống một cách tự nhiên lộ ra một chút yếu đuối lại bất lực.
Dáng dấp kia như đang lấy một búa gõ tỉnh ý muốn bảo vệ của Tề thiếu gia (*)
(* chỗ này qt + raw ghi là lão Tề gia, cơ mà dùng từ lão cho Tề Mộ thì mình thấy hơi kì nên dịch thành Tề thiếu gia nhé. Nếu bạn nào cảm thấy không hợp lí thì nhắn để mình sửa)
Tâm tình Tề Mộ lúc này đại khái cũng giống lần đầu gặp gỡ của Tề Đại Sơn và Kiều Cẩn, trong đầu đều là ý niệm che chở cô (hắn).
Nhưng Tề Mộ Mộ mới chỉ cao có một mét, dù muốn cũng không thể đủ trình ngang với Tề Đại Sơn được.
Tề Mộ ngẩn người, chờ khi hoàn hồn thì em gái xinh đẹp đã đi mất dạng.
Người đi rồi mà tên vẫn chưa hỏi, Tề Mộ Mộ không chỉ không cảm thấy thất vọng, trái lại cậu cười lộ cả răng nanh nhỏ: Nhà trẻ thật vui, có bạn tốt, còn có em gái nhỏ xinh đẹp.
Tề Mộ đeo cặp sách be bé, cất những bước chân ngắn ngủn đi vào nhà trẻ, bắt đầu một hành trình mới.
Vừa tới một nơi xa lạ, theo lẽ thường thì sẽ rất khó hòa nhập, cô giáo Tiểu Trương cũng tương đối để ý cậu, bất quá khả năng thích ứng của Tề Mộ rất cao, các cô giáo hết sức an tâm không tiếp tục nhìn chằm chằm cậu nữa, trong lòng lại còn nghĩ: Rất tốt, quả là một đứa nhỏ đáng tin cậy.
Nửa giờ sau, ngoài khu vui chơi truyền đến tiếng gào khóc kinh thiên độc địa.
Cô giáo Tiểu Trương trong lòng cả kinh, điều đầu tiên nghĩ đến chính là: Học sinh chuyển trường bị bắt nạt!
Cô từ khu học tập chạy tới, hỏi: "Làm sao vậy? Hứa Tiểu Minh con không thể bắt nạt bạn học mới..."
Cô giáo Tiểu Trương vừa mới nói xong Hứa Tiểu Minh lại càng khóc to hơn. Cô sửng sốt một chút lúc này mới phản ứng được, đứa nhỏ đang khóc không phải Tề Mộ mà là Hứa Tiểu Minh.
"Làm sao thế? Hứa Tiểu Minh tại sao con lại khóc?"
Hứa Tiểu Minh vừa khóc một vừa mách: "Nó đánh con!"
Cô giáo Tiểu Trương lập tức nhìn về phía cậu bé mập mạp bên trái: "Phương Tuấn Kỳ tại sao con lại đánh Hứa Tiểu Minh."
Phương Tiểu Mập khóe miệng rưng rưng cũng khóc oa lên: "Con không có!"
Hứa Tiểu Minh vừa nhìn "Tiểu đệ" bị oan uổng, vội vàng nói tiếp: "Là bạn học mới đánh con!" Nó hoàn toàn không nhớ được tên Tề Mộ.
Cô giáo Tiểu Trương sửng sốt, nhìn về phía cậu bạn nhỏ trắng trẻo non nớt, ngây thơ hồn nhiêu như tiểu thiên sứ đang ngồi quy củ bên cạnh, kinh ngạc nói: "Tề Mộ, con..."
Cô do dự một chút, cảm thấy chuyện này không có khả năng cho lắm nhưng vẫn theo lệ mà hỏi, "Con đánh Hứa Tiểu Minh sao?"
BẠN ĐANG ĐỌC
HOÀNG HÔN ĐỨNG TỰA KHÓM TRÚC DÀI
RandomEditor: Fei Tình trạng bản gốc: Hoàn (72 chương + 10 PN) Nhắc nhở trọng yếu: Bộ này có độ ngọt cực cao, tác giả không chịu trách nhiệm nếu bạn bị sốc đường【 meme doge 】 Trong cuộc sống của Tề Mộ thì anh chỉ sợ nhất cóĐời này của Tề Mộ sợ nhất là hai...