Thật vất vả, Lâu Minh mới trấn an được cô nhóc đang nổi giận lôi đình này, nhìn khuôn mặt nhỏ đang thở phì phì của cô "Em cứ xông ra ngoài như thế, biết tìm nó ở chỗ nào?"
"Em ..." Trần Ngư nghĩ nghĩ nói "Em đi biệt thự nhà họ Đồng, dù sao nó muốn sống lại hoàn toàn thì nhất định phải nuốt sinh hồn của Đồng Triều, em đi nhà họ Đồng chờ nó."
"Nếu nó trông thấy em rồi không dám ra thì làm sao?" Lâu Minh hỏi
"Không đâu." Trần Ngư chắc chắn "Nếu muốn sống lại, trong vòng bốn mươi chín ngày phải cắn nuốt được hồn phách của Đồng Triều, nếu không thì lại phải kiếm mười lăm sinh hồn khác."
"Em nói vậy có nghĩa là, nếu nó không kịp cắn nuốt hồn phách của Đồng Triều, thì sẽ lại bắt đầu giết người từ đầu?" Lâu Minh phản ứng lại rất nhanh.
"Đúng thế, cho nên nó rất nhanh sẽ lại xuất hiện thôi." Đêm qua, khi xem hơi thở trên thân xác sống, Trần Ngư dường như có thể chắc chắn trăm phần trăm, thời gian còn lại của xác sống không còn nhiều lắm.
"Trình Bằng, cậu điều tra gần đây có những vụ án chết người kì lạ nào không, xảy ra vào lúc nào?" Lâu Minh hỏi Trình Bằng
"Tôi đã điều tra." Khi trên xe, Hà Thất đã được Trần Ngư nói chuyện về xác sống nên đã quan tâm điều tra việc này "Gần đây, sở cảnh sát đúng là đang điều tra các vụ chết người chưa rõ, hai tháng vừa qua đã có mười lăm người chết đột ngột chưa rõ nguyên nhân. Khi số người chết lên đến tám người, cục cảnh sát đã chuyển hồ sơ đến tổ điều tra đặc biệt, người chết sớm nhất cách đây là 45 ngày trước."
"Vậy là còn bốn ngày? Bây giờ em đến biệt thư nhà họ Đồng, mấy ngày tới em đều ở nhà họ." Trần Ngư nói, cầm la bàn lại định chạy đi luôn.
"Đợi chút nữa đã." Lâu Minh nghĩ đến tuần trước khi Trần Ngư và xác sống đó chiến đấu với nhau, lo lắng hỏi "một mình em có đối phó được với nó không?"
Trần Ngư bị Lâu Minh hỏi như thế, lập tức nhụt chí "Em đánh không lại nó ..."
"Vậy ..." Lâu Minh đang định nói để anh tìm người giúp cô thì lại nghe Trần Ngư hung dữ nói "Nhưng em có thể tiễn nó đi." Trần Ngư nói "Nó cố gắng muốn sống lại như vậy, chắc là có nhiều điều lưu luyến ở trần gian. Hừ hừ ... Vậy em sẽ tiễn nó đi âm phủ, cho Hắc Bạch Vô Thường thu thập nó, xem nó còn thuê sát thủ ở đâu, nó mà thuê được thì em phục sát đất."
Lâu Minh nhịn không được mà cười ra tiếng, hỏi "Em còn có thể đưa nó đi âm phủ?"
"Ừm, mặc dù em rất muốn đánh cho nó hồn bay phách lạc, nhưng bây giờ em chưa có đủ năng lực ..." không thể tự tay báo thù, cảm giác này thật là quá khó chịu.
"Vậy để anh nói Hà Thất cho mấy người đi theo em." Lâu Minh nói.
"Không cần đâu, em ..."
"Anh biết năng lực bắt ma của em rất khá, nhưng sống trên đời này các kiểu âm mưu ám sát này nọ, em không bằng mấy người Hà Thất đâu." không đợi Trần Ngư nói hết câu, Lâu Minh đã ngắt lời "Còn có bốn ngày, nó hẳn còn sốt ruột hơn cả em. Nếu như nó cố tình xuất hiện, dụ em đấu với nó rồi lại bố trí người bên cạnh dùng súng bắn em, em có tránh được không?"
"Không thể." Trần Ngư nghiêm túc suy nghĩ rồi lắc đầu.
"Vậy phải nghe lời, mấy ngày này để bọn Hà Thất theo em đi." Lâu Minh nói.
"Vâng." Trần Ngư cảm động nhìn Lâu Minh "anh Ba, anh tốt với em quá à."
Lâu Minh cười, vuốt vuốt đầu Trần Ngư "Vì em cũng rất tốt mà."
Bởi vì có em bắt ma trừ yêu, mọi người mới có cuộc sống bình yên.
Được Lâu Minh khen, không hiểu sao Trần Ngư lại đỏ mặt, chỉ có thể cười ngây ngô.
==
Mà lúc này, trong nhà tổ của nhà họ Đồng ở Đế Đô, chú Hai Đồng ráng chống đỡ thân thể bị bệnh cùng hai vị Thiên sư nhà họ Tần và họ Lương bàn chuyện. Hai người này chính là người nối nghiệp của nhà họ Lương và nhà họ Đồng – ba nhà có thế lực và danh vọng trong giới huyền học ở Đế Đô.
"Anh Đồng, thân thể của anh có khá hơn chưa?" Lương Hoa Châu, cũng chính là cha của Lương Quang, người nối nghiệp của nhà họ Lương, hỏi.
"Tôi không sao, nghỉ ngơi tu dưỡng một thời gian sẽ tốt lên thôi." Đồng Uy nói xong, che ngực ho khan hai tiếng.
Một vị Thiên Sư nữa là Tần Phi Minh hỏi "Đồng Triều không sao chứ?"
"Nó không sao." Đồng Uy đã nghe đệ tử của mình – Tưởng Huy báo cáo, Trần Thiên Sư kia chỉ cần hai chiêu là đuổi được con quái vật kia đi. Nếu biết sớm như vậy, Đồng Uy cũng không ngại Trần Thiên Sư là phụ nữ mà đi mời cô sớm hơn một chút.
"Vậy là tốt rồi." Tần Phi Minh nói.
"Anh Tần, anh Lương, nhà họ Đồng chúng tôi chỉ chuyên về coi phong thủy bát quái nên ở phương diện trừ ma thì không hiểu biết bằng hai vị. Hai anh có biết rõ thứ đó là cái gì không?" Đồng Uy hỏi.
Lương Hoa Châu liếc nhìn Tần Phi Minh một cái rồi nói "Hôm qua, tôi cùng ba tôi xem lại tài liệu của ông bà để lại, cảm thấy thứ này có thể là xác sống như trong truyền thuyết đã nói."
"Đúng thế." Tần Phi Minh cũng nói.
BẠN ĐANG ĐỌC
Xem Em Thu Phục Anh Thế Nào
RomansaXem Em Thu Phục Anh Thế Nào - Bạo Táo Đích Bàng Giải Trần Ngư là một đứa bé miền núi điển hình, từ nhỏ ước mơ của cô là thi đậu một trường đại học thật tốt để có thể đi ra khỏi núi. Trần Ngư chính là một đứa trẻ cô nhi, theo như ông lão thần côn đã...