Cuối cùng cũng tìm ra thông tin, Hiệu Tích mặt mày đen xì tức tốc kêu Thái Hanh chuẩn bị ngênh chiến, anh không hiểu vì sao cảnh sát lại có thể chậm chễ đến vậy và Thái Hanh lại không bóp chết họ, thật kì lạ
Hiệu Tích ạ... hắn mà không nhớ rằng cần cảnh sát ấn máy điều tra thì giờ đúng là anh nên đi dọn mộ cho họ rồi.
Trên chiếc xe mô tô phân khối lớn, Mẫn Doãn Kì đang đứng trước cửa nhà người đàn ông họ Kim ấn chuông, Jihyo nhìn qua camera thấy khuôn mặt đẹp trai của Mẫn Tổng liền chạy ra mở cửa, ôi.. người gì đâu mà đẹp đến như vậy
"Nhìn đủ chưa, tiểu thư Lee?" Anh ta chầm chậm lên tiếng, cô nhóc này định để hắn đứng cửa đến bao giờ?
"A, xin lỗi anh, mời Mẫn Tổng vào ạ" Jihyo biết, mình đã rơi vào hố của ai đó
"Kim Tổng đâu? Sao cô lại ở đây?"
Mẫn Tổng thắc mắc, cái thằng cha kia lại để cái con nhóc bé con này ra bàn công việc? Tuy hắn biết rồi nhưng bản tính không ưa phụ nữ làm hắn vẫn nhức nhối trong người.
"A xin lỗi Mẫn Tổng, hôm nay anh tôi có việc, sẽ liên lạc với anh sau ạ"
Thời gian trôi chầm chậm qua cuộc thảo luận của hai con người 1 tảng băng 1 mặt trời.
Bên đây, Thái Hanh đang dò xét đường đi của tên Lý kia, cả gan bắt Chính Quốc, hắn xem cậu ta có gan gì nữa
"Chính Quốc, mày có ăn không? Tao còn chưa thấy Thái Hanh đến, chưa để mày chết được, một là ăn, hai là tao sẽ cho thằng bạn mày đi đời"
Trí Mân tức giận
" Lý Tự Trạch, thả chúng tôi ra anh còn có đường thoát, không thì kết quả anh tự chịu"
"Còn mày nữa, hôm đó mày khinh miệt tao lắm cơ mà, người yêu mày còn coi tao như rác, để xem tao làm gì mày trước nhỉ"
cậu ta cười cợt bê 1 đĩa thức ăn tổng hợp gì đó, giẫm lên đầu của Trí Mân làm khuôn mặt nhỏ nhắn ho sặc sụa, đỏ ửng lên
"Anh Trí Mân.."
Chính Quốc gọi, lo lắng, ai nha chứ Trí Mân nhà cậu bụng dạ đã yếu rồi, mấy thứ đó sẽ làm anh ấy bị đau dạ dày mất
Cậu ta quay ra: "xem ra mày la to vậy chắc là khoẻ lắm, bạn mày chưa đi được đâu, cơ mà nhìn làm gì? tao cho mày như nó luôn"
Sau đó cậu ta bóp mặt Chính Quốc, dốc toàn bộ chất lỏng ghê tởm vào họng cậu, sẵn đã mệt mỏi, cậu ho sặc ra, mặt đỏ như gấc, cảm giác nửa tỉnh nửa mê thật khó chịu.
Bụng cậu dạo này cứ đau suốt, thậm chí cậu còn cảm giác muốn nôn khan, nhưng lại chả có gì để nôn, đầu đau như búa bổ, ở trong chỗ này gần biển, toàn mùi tanh nồng khiến Chính Quốc khó chịu chỉ mong ai đó đến
Tại sao lúc nào cũng nghĩ đến Thái Hanh nhỉ, Thái Hanh, Thái Hanh, Thái Hanh, Hanh ơi, em muốn gọi tên anh, gọi đến khi nào mắt em mờ, đến khi em không thể cất giọng, đến khi em chết...
"Hanh.." cậu thì thào tên hắn, tha thiết hắn hãy xuất hiện
Cậu gục xuống, ánh mắt lờ mờ ngó xung quanh, cậu thấy 1 con dao lam nhỏ, trong lúc Lý Tự Trạch đi đâu đó, cậu cứa sợi dây rồi cởi trói cho Trí Mân
BẠN ĐANG ĐỌC
||Taeguk|| đố em dám lấy chồng (hoàn)
RomansaĐiền Chính Quốc sau khi tỏ tình với crush của cậu- Kim Thái Hanh- tổng tài của công ty vui lòng không mang truyện đi bất cứ đâu ngoài wattpad, truyện thuộc sở hữu của mình - tt.trang39