Chương 59: Vai nữ phụ xuất sắc nhất
"Hả? Đây không phải là...?", Tiểu Lý phóng to bức ảnh, ôn nhu dừng lại chỗ đại minh tinh. Gần đây trên mạng nổi lên tên tuổi một người đẹp - Ấn Hàn, áo sơ mi theo thói quen sắn lên đến nửa, lộ ra cánh tay nhỏ nhắn trắng nõn, gương mặt lạnh lùng trước sau như một, hiếm thấy mỉm cười.
"Buổi sáng tốt lành." Ấn Hàn tự nhiên mở cửa tiệm, tối hôm qua nàng cùng nữ vương đại nhân nói chuyện điện thoại một hồi lâu nên tâm trạng rất tốt."Ấn Hàn. . ." Nàng nhìn qua một lượt, tất cả mọi người đều mang một bộ dạng trốn tránh, nụ cười trên khoé miệng cô dần biến mất, "Xảy ra chuyện gì rồi sao?". Ấn Hàn nhíu mày, bước nhanh tới, trong lòng dâng lên dự cảm xấu, không phải là Nhược Duẫn. . .
"Không phải Nhược Duẫn", Bạc Dương nói vô cùng thận trọng, lại thấy sắc mặt bạn tốt của mình không đúng lắm, vội vàng trấn an, "Là em, Ấn Hàn. . .", vừa dứt lời, liền đem điện thoại vốn là trong tay mình đưa tới.
Không biết xảy ra chuyện gì, ánh sáng của màn hình nhức mắt lạ thường, Ấn Hàn cố gắng bình ổn lại hô hấp, nháy mắt một cái, xem lướt qua nội dung. Trước hết nhảy vào trong mắt nàng chính là ảnh chụp trộm lúc nàng cùng Nhược Duẫn nắm tay, tổng cộng có bốn bức, hoàn đều là dựa theo thời gian mà sắp xếp thứ tự, người chụp phải là người rất kiên nhẫn, hình chụp ánh sáng đầy đủ, tấm nào cũng là ảnh chính diện, nào là khi hai cô gái nhìn nhau cười, hoặc là nhìn nhau lặng lẽ khi vừa hôn xong, như vậy rõ ràng rất ám muội, có ngốc đến mức nào đi chăng nữa cũng có thể nhìn ra hai người là một cặp, hơn nữa lại đang trong giai đoạn nồng cháy. "Ấn Hàn, em nhìn phía dưới đi". Vừa nhìn, gò má Ấn Hàn đã trở nên cứng ngắc, vẫn là quyết định nhắc nhở cô một chút, ngón tay nhẹ nhàng ấn, Ấn Hàn cười một tiếng, trong mắt mãn hoàn toàn là lãnh ý, lần này quả nhiên là có sự chuẩn bị vô cùng đầy đủ. Thực sự là một sự vạch trần hoàn hảo, không chê vào đâu được, bất ngờ xuất hiện trên trang chủ là hai bức ảnh đặt ngang nhau, bên trái là hộp cơm của Ấn Hàn, mà phía bên phải, vừa vặn lại là bạn đồng hành trong "Trời sinh hợp tác" của nàng.Nếu như không phải người trong cuộc, Ấn Hàn có lẽ sẽ còn vỗ tay khen ngợi những phân tích người tỉ mỉ của người này, chiều cao hoàn toàn phù hợp, trong ảnh cũng nhìn rõ đôi mắt nổi bật, mặc dù bản thân cô hay đeo khẩu trang, nhưng lại không hay đeo kính, nên phóng to bức ảnh này là có thể nhận ra đôi mắt giống mình đến 90%. Nếu không để ý kĩ khuôn mặt, thì động tác của người này cũng giống Ấn Hàn lắm, có những lúc sẽ hơi cong đùi phải, những lúc nói chuyện hay đỡ cổ mình, thậm chí ngay cả tư thế ôm Nhược Duẫn từ phía sau cũng tương tự.
"Trước đây vẫn còn một số nghi ngờ, cho nên bây giờ mới có bằng chứng cuối cùng". Ấn Hàn thấy dòng chữ được phóng to bên dưới nên có chút hiếu kỳ nhìn xuống: "Thông qua việc điều tra mạnh mẽ, phóng viên phát hiện mỗi lần quay chương trình, Ấn Hàn sẽ không có mặt trong nhà hàng, càng rõ ràng hơn là, mỗi lần Nhược Duẫn có lịch quay ở đâu đó, ta luôn có thể thấy được đầu bếp Ấn Hàn xuất hiện. Hơn nữa, lẽ nào mọi người không cảm thấy thanh âm lời nói hai người rất kì lạ sao? Tuy rằng âm thanh đó bị khẩu trang che mất nên có chút trầm thấp mơ hồ." Ấn Hàn kinh ngạc đọc tiếp, "Mặc dù có chút khó khăn, nhưng phòng viên cũng đã nghe ra được lời nói giữa hai người, sau khi kiểm tra qua mô phỏng giọng nói của hai người, chúng tôi chắc chắn rằng đây là sự thật, đầu bếp chính Ấn Hàn và Bunny đại thần, là cùng một người."
"Ấn Hàn, em không sao chứ?". Bạc Dương rất lo lắng, thân phận thật của Ấn Hàn rất ít người biết, vì để ẩn giấu sự thật, bạn tốt của anh đã mất rất nhiều công sức, đầu bếp chính vỗ vai Ấn Hàn, huống hồ lần này, ngay cả chuyện tình cảm cũng bị đào bới ra, lại càng thêm vướng tay vướng chân.
"Em về trước đi, phòng viên sẽ vây quanh nơi này sớm thôi". Quanh đi quẩn lại một hồi, rốt cuộc mới biết được hai người này là đồng tính luyến ái, tuy rằng bản thân vô cùng bất ngờ, nhưng anh cũng không muốn việc này bị công khai, đối với Ấn Hàn, Bạc Dương tràn đầy lo lắng, lại còn phải đối mặt với lượng fan hùng hậu của Nhược Duẫn a...
"Thanh xuân giải trí", Ấn Hàn nhìn một chút tên nguồn ở góc trên bên phải, không nói ra được cảm xúc hiện tại là gì, bí mật bấy lâu nay vẫn luôn cẩn thận che đậy bị đâm thủng trước mặt công chúng, tuy rằng trước đây đã có ít nhiều linh cảm, có điều, Duệ Khê ra tay thật sớm.
Bất đắc dĩ rời khỏi nhà hàng, tâm trạng Ấn Hàn tụt dốc trầm trọng, lái xe trở về nhà trọ, điện thoại báo rằng bây giờ là tám giờ tối bên phía Nhược Duẫn. Nàng mín môi, khe khẽ thở dài, bấm gọi cho Vương Tử.
"Ấn Hàn đây", ngón tay vô ý ma sát vào vô lăng, "Cậu đã biết tin rồi đúng không, nhờ cậu giấu Nhược Duẫn, tạm thời không nên để nàng biết". Ấn Hàn tắt máy, cách xa nhau 12 tiếng, vì đêm nay là lễ trao giải cuối cùng, thế nên, ngàn vạn lần không thể để nàng biết. Khoé miệng cô khẽ động, tính tình Nhược Duẫn, cô đương nhiên hiểu rõ hơn ai hết, dáng dấp lạnh lùng thế thôi, nhưng thực ra lại là một tiểu hài tử cố chấp, tin tức này mà bị nàng biết được, sợ là cái gì cũng không quản, lập tức bay về đây tìm cô, mà bản thân Ấn Hàn, cũng không muốn trở thành gánh nặng của Nhược Duẫn.
Điện thoại reo, Ấn Hàn bật máy, "Trương tỷ, em đang từ nhà hàng về... Được, em sẽ chờ ở nhà". Ấn Hàn do dự một lúc.
"Nhược Duẫn không nên biết chuyện này, em đã nhờ Vương Tử cố hết sức kéo dài chuyện này cho tới khi xong lễ trao giải, còn về vấn đề tình cảm kia, không cần khuyên bảp em, em sẽ tự mình xử lý tốt", cô dừng một chút, "Em nghĩ, phủ nhận thì tốt hơn", bên kia điện thoại có chút bất ngờ.
"Nhược Duẫn hiện tại đang ở đỉnh cao sự nghiệp, em không hy vọng vì em mà công chúng thay đổi cái nhìn về cô ấy". Ngữ khí Ấn Hàn hết sức bình tĩnh, cô vẫn cho rằng mình là một người thầm mến nàng, có thể lọt được vào mắt xanh của Nhược Duẫn là may mắn cả đời có được, làm sao còn có thể nuôi hy vọng xa vời dắt tay nhau đi dưới ánh mặt trời đây? Nàng lắc đầu, rõ ràng từ đầu đã chuẩn bị sẵn tâm lý thật tốt, vậy mà lúc này sao lại đau lòng chứ, quả nhiên, tâm ý dành cho cô ấy càng lúc càng lớn.
"Vương Tử, sắp đến giờ rồi, chúng ta xuất phát thôi." Nữ vương đại nhân vừa chuẩn bị xong xuôi, đi ra, liền thấy trợ lý đang vô cùng nghiêm túc nghe điện thoại, "Có chuyện gì vậy, sao thái độ của em là vậy?". Nhược Duẫn đến gần muốn nhìn một chút xem việc gì đã làm trợ lý của mình thành ra như thế.
BẠN ĐANG ĐỌC
(BHTT) Nữ Thần Là Phải Đem Về Sủng
General FictionTên truyện: Nữ thần là phải đem về sủng Tác giả: Tuỳ tâm hài tử Thể loại: Giới giải trí, tình hữu độc chung, điềm văn, mỹ thực, 1x1 Nhân vật chính: Ấn Hàn - Lâm Nhược Duẫn Văn án: Thanh tâm quả dục* nhiều năm, chưa từng nghĩ đến một cái liếc mắt liề...