Nhìn bốn phía, Lê Thốc hỏi Vương Minh: "Vì sao những người lính này phải dùng xe tải vây quanh cái hồ kia?" Vừa rồi trong quá trình thăm dò, bọn họ phát hiện ít nhất có ba trăm chiếc xe tải như vậy, tất cả người chết đều nằm trong phạm vi xung quanh xe tải.
Từ cách sắp xếp có thể hiểu là loại bố cục này không thể nào là ngẫu nhiên hình thành, rõ ràng là xe tải ở đây bao vây thành một doanh địa vòng tròn.
Đối với phương thức sắp xếp vây quanh hồ của xe tải, Ngô Tà nghĩ lúc đó những quân nhân này phán đoán là chính xác. Bởi vì nơi này rất nhiều xe, nếu như không chọn cách đậu xe như vậy, ví như muốn xếp thành một hàng dài, vậy rất nhiều xe tải phải đứng cách hồ một khoảng rất xa, muốn lấy nước nấu cơm cũng thành bất tiện, dù sao ở trong sa mạc yếu tố quan trọng nhất để sinh tồn chính là càng gần nguồn nước càng tốt.
Ngô Tà châm một điếu thuốc lá tìm thấy trên người một xác khô, mặc dù khô đến mức hoàn toàn không có một chút hơi nước nào, nhưng có còn hơn không, sau đó anh nói với Vương Minh: "Ngoại trừ cách giải thích thông thường, còn có hai khả năng tương đối lớn. Một là trước khi có bão cát, bọn họ muốn dùng cách này để bảo vệ cái hồ kia, không cho nó bị bão cát vùi lấp, như vậy biết đâu có thể duy trì thời gian sinh tồn lâu hơn. Một đội có hơn ba trăm chiếc xe bị kẹt trong sa mạc, cơ hội sống của họ là tương đối lớn, vì nhân lực vật lực của bọn họ đều dồi dào, có nhiều cách để phái người ra ngoài tìm kiếm sự giúp đỡ, chỉ cần đem một số trang bị tập hợp lại, chia cho một nhóm đi ra ngoài cũng rất có khả năng đến được nơi có người sống. Nhưng bọn họ vẫn bị kẹt ở đây, điều này rất khác thường, có thể là do một trận bão cát lớn chưa từng thấy gây nên."
Lê Thốc thấy lúc Ngô Tà nói những lời này, sắc mặt cũng không phải đặc biệt bình tĩnh, vì vậy cậu hỏi Ngô Tà: "Còn khả năng kia thì sao? Từ biểu hiện của anh tôi nghĩ anh nghiêng về khả năng thứ hai hơn."
Ngô Tà thở dài, nói: "Thật ra lâu nay, những chuyện tôi gặp phải đều có kết quả rất kỳ quái. Nói cách khác tình huống có xác suất thấp nhất lại là tình huống tôi có khả năng gặp phải nhất. Hiện tại, khả năng thứ hai tôi suy đoán có chút không bình thường, nhưng với khả năng thứ nhất, cậu nghe có thể thấy không thấy được sơ hở, trên thực tế rất nhiều chuyện là chúng ta từ hiện tượng mà suy nghĩ trái ngược, bên trong có nhiều chi tiết cổ quái khiến mình theo bản năng không tính tới. Ví như cái biển này, thực sự sẽ bị bão cát vùi lấp hết sao? Một cái biển lớn như vậy, dù có là bão cát lớn hơn nữa, nước cũng không có khả năng hoàn toàn bị vùi lấp, bởi vì khi đổ cát vào nước, mực nước sẽ ngày càng dâng cao, hồ càng lúc càng mở rộng, nó không thể biến mất được."
"Ông chủ, tôi nghĩ khả năng thứ hai mà anh suy đoán tốt nhất chúng ta không nên nghe, nhỡ đâu nó xảy ra thật thì chúng ta nhất định sẽ gặp xui xẻo."
Ngô Tà liếc mắt nhìn Vương Minh, vẫn tiếp tục nói: "Khả năng còn lại là, thật ra bọn họ muốn dùng xe tải để vây cái hồ này lại, không để hồ dời đi."
"Vây hồ lại?" Vương Minh hỏi, "Vì sao bọn họ muốn vây hồ lại?"
Ngô Tà lắc đầu: "Cái này tôi không rõ, nhưng nếu là khả năng thứ hai, rõ ràng cuối cùng bọn họ đã thất bại."
BẠN ĐANG ĐỌC
Đạo Mộ Bút Ký - Sa Hải
Bí ẩn / Giật gânSa Hải - 沙海 Quyển 1 Hoang Sa Quỷ Ảnh - 荒沙诡影 Tác giả: Nam Phái Tam Thúc - 南派三叔 Thể loại: Bí ẩn, phiêu lưu mạo hiểm, kinh dị. Giới thiệu : Sự việc xảy ra một năm sau câu chuyện của Tàng Hải Hoa. Một. Nữ nhà văn Lam Đình cùng bạn thân...