“Không... Đừng như vậy!” Cả kinh bật mạnh một cái, Phong Tình giãy giụa mãnh liệt, dùng tới toàn bộ khí lực, làm Shogula cơ hồ không khống chế được.
“Vì sao? Phong!” Kháng cự có thể coi là bất chấp tất cả của Phong Tình làm Shogula rất thương tổn, mạnh mẽ cầm giữ hắn, thống khổ gào thét.
“Ngươi liền không muốn như thế? Chán ghét như thế sao? Vì sao vong linh kia lại có thể? Ta so ra kém hắn sao? Ta kém chỗ nào?”
“Ngô....” Lực đạo cường đại trên người làm Phong Tình ửng đỏ, ánh mắt đầy đau thương và phẫn nộ của Shogula làm hắn cơ hồ ngạt thở.
Bảo hắn trả lời thế nào? Bản thân đã có Eri, sao có thể lại cùng y như thế? Kém cái gì? Hai người bất đồng, có cái gì so sánh được, làm sao mà so được?
“Ta sẽ không từ bỏ! Tuyệt đối không từ bỏ...” Nghiến răng thề chân thành, ánh mắt màu vàng hơi nổi đỏ, thô bạo cắn lên vai trái Phong Tình một cái, dùng sức cắn.
“A---- Đau -----” Phong Tình đau thét chói tai.
Cho đến lúc miệng nếm đến vị máu tươi nồng đặc, Shogula mới nhả ra, liếm liếm môi, lại liếm liếm hai vết máu xếp trên vai Phong Tình, nhịp thở càng lúc càng dồn dập, vặn mặt Phong Tình qua, thô bạo hôn lên, hai tay mạnh mẽ xoa nắn hai viên đậu đỏ non mềm trước ngực hắn.
Phong Tình nếm được vị máu.
Máu của mình.
Bàn tay thô bạo tàn phá bừa bãi trên ngực mình vừa lôi vừa miết, làm hắn hơi ăn đau, nhưng trong thống khổ kia lại chen lẫn khoái cảm nhạt nhạt không thể bỏ qua, làm hắn sợ hãi, muốn giãy giụa, muốn kháng cự, tốt nhất, một cái tát có lẽ có thể làm Shogula dừng lại đúng lúc, nhưng...
Hễ thấy con mắt vàng tràn ngập bi thương kia, sẽ làm hắn đau lòng muốn chết...
Một bàn tay Shogula lại xâm nhập đến giữa đùi Phong Tình, động tác lớn mật kéo kéo mao xanh thưa thớt làm Phong Tình phẫn hận một trận.
Mình ở đây bị cưỡng bức, còn dè dặt chú ý tâm tình người xâm phạm, mà y lại tuyệt đối không hiểu tâm tư mình, càng lúc càng thậm tệ hơn.
“Phong, ngươi cũng không chán ghét đúng không?” Shogula kề sát bên vành tai Phong Tình, phả hơi như tán dóc. Tay cầm lấy sinh thực khí trắng nõn, tràn ngập yêu thương nhẹ an ủi, vuốt cọ, hài lòng cảm nhận được tiểu khí quan vốn mềm lại thức tỉnh trong tay mình, nóng lên nở to. “Ngươi thích ta làm thế này, đúng không?”
“Đó... Đó chỉ là... Phản ứng sinh lý bình thường... A....” Phong Tình biện hộ cho mình, lọt vào chấn động khoái cảm kịch liệt, tính khí đã đứng lên bỗng nhiên bị một nơi mềm mại bao bọc, bị nơi ấm áp mềm mại kia phun ra nuốt vào, đó là khoang miệng ấm áp của Shogula.
Bất cứ một nam nhân bình thường nào cũng không thể bình lặng mà đối diện với kích thích như vậy.
Sách nhân loại quả nhiên rất hữu dụng, như vậy thật sự có thể làm Phong rất thoải mái.
Shogula hạ mình khẩu giao cho ái nhân, thấy ái nhân vẻ mặt ý loạn tình mê, nghe ái nhân hưng phấn không thể tự chế xông ra rên rỉ, làm y rất hài lòng, rất thoả mãn.