Vì được nghỉ nên là Sana có phần lười biếng mà ngủ nướng một chút đến 8 giờ nàng mới dậy. Đối với nàng như vậy cũng là nướng lắm rồi vì bệnh nghề nghiệp nên chuyện dậy sớm hằng ngày là chuyện bình thường.Hôm nay nàng quyết định sẽ chăm chút bản thân mình một chút. Ăn trưa xong nàng liền đi đến spa để massage, chăm sóc da rồi đi làm nails, rồi đi làm tóc nữa. Xong xuôi mọi thứ cũng đã là 6 giờ tối rồi nên nàng cũng đi ăn tối rồi đi dạo vòng vòng khu chợ đêm. Nàng muốn quay trở lại cái thời còn học sinh cứ cuối tuần là lại đi chợ đêm chơi.
Sana bước vào khu trò chơi điện tử mua vài đồng xu rồi chơi quanh quanh. Đúng là chơi rất vui nhưng mà cảm giác vẫn cứ thiếu thiếu gì đấy thì phải.
Phải rồi trước đây Tzuyu cũng có dẫn nàng đến những khu vui chơi như thế này. Cùng nhau chơi hết trò này đến trò khác. Nàng chợt nhận ra thì ra những gì xung quanh nàng đều đầy ắp những kỷ niệm đẹp của em và nàng. Thì ra cuộc sống của nàng khi không có em nó cứ vang vảng kỷ niệm vậy sao.
Nhấc điện thoại lên gọi cho ai đó, chỉ một hồi chuông liền người kia liền nhấc máy ngay. Em ấy luôn vậy, luôn nhấc máy không qua tiếng chuông thứ nhất cả.
- Em nghe
........
———————————————-7 giờ tối Mina lái xe sang chở Nayeon đi ăn tối như cô nói hôm qua. Cả hai đi đến nhà hàng của ba Jungyeon, một nhà hàng khá nổi tiếng, muốn đến ăn phải đặt bàn trước không là sẽ không có chỗ ngồi. May mắn là hôm qua cô đã nhờ Jungyeon đặt bàn dùm chứ nhìn xem mọi người còn đang phải xếp hàng đợi đến lượt kia kìa.
- Chị gọi món đi- Mina đẩy menu về phía Nayeon
Nàng gọi vài món rồi cũng bắt chước Mina chống tay lên bàn rồi kê cằm mình lên 2 bàn tay chắp vào nhau nhìn cô. Mina phì cười rồi đột nhiên hỏi
- Xíttt năm ấy sau khi chia tay em chị đã quên bao nhiêu người thế.
- Hmmm 3 người?
- 3 người lận á!?
- Thì tại là chả ai vừa ý chị cả nên là cứ chia tay rồi quen người khác xem sao
- Chị thiệt tình. Em thậm chí từ trước đến giờ có mỗi mình chị thôi đó.
- Thật đó hả? Chẳng phải em được nhiều người theo đuổi lắm sao. Sao không thử quen ai đó.
- Thật. Em chỉ quen người nào mang lại cho em cảm giác thôi.
Nayeon cười. Nàng trước đây đã thử quen thêm 3 người nhưng mà 3 người đó chán muốn chết. Người đầu tiên là học chung khoa với nàng và rất hay mua này mua nọ cho nàng nên nàng quyết định thử quen xem sao nhưng mà hình như định nghĩa yêu của cậu ta chỉ là mua đồ cho người yêu thôi thì phải nên là nàng say goodbye sau 1 tháng.
Người thứ hai là 1 người lớn hơn nàng 2 tuổi và cũng là người nàng thấy ổn nhất trong 3 người. Anh ấy chu đáo, chăm sóc nàng rất tốt nhưng mà có một lần nàng phát hiện đó chỉ là mặt mà anh ấy tỏ ra cho nàng thấy thôi mà nàng thì không thích bị lừa dối nên cũng chia tay sau đó.
Người cuối cùng là một cậu nhóc nhỏ hơn nàng 1 tuổi. Phải nói đúng là nhỏ hơn nên rất chi là trẻ con. Nhóc ấy hay ghen tuông này nọ, bắt nàng phải thế này, thế nọ. Haizz nhiều khi nghĩ mà Nayeon cũng tuổi thân vì số của mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
Cảnh sát thì sao? Cũng có thể yêu chị thật lòng mà
FanfictionNgười kéo người đẩy, kẻ vào người ra. Liệu sau cùng sẽ có được hạnh phúc chứ?