#77

558 56 1
                                    

Sáng hôm sau, Tiến bị vợ đá xuống giường, bắt hắn cách xa mình trong vòng bán kính 5 mét...
-Thơ...anh biết lỗi rồi mà-Giờ phút này đây, Tiến bộ dạng tội nghiệp cầu xin tha thứ, như chú cún bị vứt bỏ
-Lần sau không cho anh làm -Thơ xuýt xoa, cầm lọ thuốc mỡ vào nhà vệ sinh tự lực cánh sinh
Qua một hồi, thấy Thơ không trả lời nữa, hắn gõ cửa còn dồn dập hơn, đến khi một cái đầu nhỏ đỏ bừng ló ra quát hắn im lặng. Tiến mới nhân cơ hội mà kéo cửa luồn vào...
Nói gì thì nói, Thơ chính là không thoát khỏi hang sói mà...
-Nào, để anh coi !-Hắn đè nó nằm sấp xuống bồn rửa tay, nhẹ nhàng đem ngón tay dính thuốc mỡ của mình luồn vào nơi tư mật của nó, khiến cho Thơ run rẩy một trận không thôi
-N...này! Mau dừng !-Thơ lắp ba lắp bắp la lên, như thế này còn ra thể thống gì
-Anh làm em như thế này, anh phải chịu trách nhiệm, nên em hãy ngoan ngoãn mà xem kĩ thuật của ông xã mình đây, đảm bảo 3 ngày sau sẽ hết đau!-Động tác của hắn vẫn không dừng lại, hơi cười cười pha trò
Một lát sau, Thơ vẻ mặt oán hận bị Tiến chế trụ trong lòng mình, trên chân để laptop xem tin Thắng gửi cho
-Mấy ngày nữa anh sẽ xuất viện-Hắn dùng một tay vuốt tóc của người yêu, nói
-Không được! Anh...-Thơ muốn phản bác, nhưng lại bị hắn chặn lại
-Anh biết em lo cho anh, nhưng anh muốn về, muốn nhanh một chút cầu hôn em, để cho em không thoát khỏi anh nữa-Tiến bình tĩnh nói, nhưng nó biết hắn vẫn còn rất sợ nó biến mất, tay của hắn cũng nắm chặt đến trắng bệch rồi
-Em sẽ không bỏ đi nữa-Trong lòng có chút xúc động, nó quay người ôm mặt hắn, khẽ hôn lên nó một chút
-Tốt nhất là vậy, nếu không anh sẽ trói em lại, sau đó khoá em bỏ vào trong túi, để cho em chỉ có thể ỷ vào anh-Được rồi, hắn đã từng nghĩ như vậy
-Anh không sợ em giận anh sao ?-Thơ cảm động, hỏi
-Sao có thể ? Em rõ ràng rất yêu anh nha-Hắn giả bộ suy ngẫm, sau đó cho ra một kết luận rất đáng đánh
-Đồ tự kỉ!-Nó ghét bỏ nói, nhưng khoé môi lại câu lên tới tận mang tai...
...
Thi việc đầu tiên khi về nước là về lại căn nhà cũ của hai người. Đồ vật ở trong vẫn còn nguyên, không khác gì khi cô rời đi, chỉ có vài chỗ hơi lộn xộn mà thôi, nhưng ít ra vẫn còn hơi ấm áp. Nghĩ tới việc Thắng phải ở một mình trong căn nhà này 2 năm, cô đã cảm thấy hơi tội lỗi rồi
Hai ngày đi máy bay và xe mệt mỏi, cộng với bây giờ là tối khuya rồi, Thi lúc này chỉ muốn ngủ mà thôi. Cô chỉ nhớ mơ mơ màng màng bám vào anh làm nũng, sau đó bản thân cô lại thiếp đi. Cũng vì thế, Thắng lại phải bế cô vào phòng ngủ, dịu dàng chăm sóc cô
Sáng ngày kế tiếp, anh mang Thi đến gặp Ngọc và Minh và cậu bé một tuổi tên Gia Bảo. Hai chị em đã lâu không nhìn thấy nhau, thế là vừa khóc vừa nói chuyện đến một năm, hai người còn muốn nói thêm nữa
-Được rồi, chúng ta đi ăn trước đã-Thắng ngăn hai chị em nhà Thi lại, Minh thì bế Bảo, đồng thời thành công mang bọn họ nhét vào xa, điểm tới là một nhà hàng 5 sao gần đó
-Cha mẹ rất lo cho em !-Cô cũng rất lo lắng !
-Phải không ? Em tưởng bọn họ rất ghét em ?-Cô cười như không cười nói một câu đầy khiêu khích
-Ử, bây giờ chị là đồng tính rồi, nên hai người họ đành phải chấp nhận-Ngọc cũng không để ý, cô chỉ mong em gái mình bình an là được
Sau bữa ăn, Thi một lần nữa lại theo Thắng tới cha mẹ nuôi của anh. Khỏi cần nói, dọc đường đi, cô cứ như cô dâu nhỏ về ra mắt nhà chồng vậy, cực kì rụt rè. Nhưng cô không còn cách nào khác, núp sau lưng anh chậm rì đi tới
-Cha,mẹ, đây là Thi, người yêu của con !
Ông bà Nguyễn đánh giá Thi từ trên xuống một hồi. Hai người cũng không có ý kiến gì, nhưng vẫn như thường lệ hỏi cô vài câu
-Con nấu ăn được không ?-Bà Nguyễn hỏi trước, ánh mắt dò xét cô
-Dạ không ạ !-Thi cúi đầu, nhỏ giọng đáp
-Con may vá được không ?-Hai người nhìn nhau, cùng một lúc mở miệng ra hỏi
-Dạ không ạ-Tiếp tục cúi đầu
-Con có đi tập gym thường xuyên không ?-Lần này đến ông Nguyễn hỏi
-Dạ cũng không luôn ạ !-Thật thất vọng
-Vậy con có thể làm cái gì ?-Hai ông bà không cam lòng hỏi
Thi suy nghĩ một lát, sau đó bất ngờ "a" lên một tiếng:
-Con có thể làm anh ấy vui vẻ !
_______________
Vote, Cmt cho tui điii, dạo này tt kém quá à :( 
#phuong

[Chuyển ver] [ Thi-Nơ- UpLey] THOÁT KHỎI TÔI ? EM CHẮC CHỨ ? Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ