Mãi tận tối khuya vẫn không xảy ra việc gì kì lạ. Thích An lúc đầu còn không dám ngủ, nhưng nửa đêm rồi còn chưa thấy gì mới lên giường nghỉ ngơi. Một giấc ngủ ngon đến sáng, cô bị âm thanh ồn ào náo nhiệt của du khách từ cửa sổ vọng vào đánh thức.
Tùy Uyên đang ngồi trong phòng chơi game. Trải qua một đêm, anh đã sớm về lại trạng thái hồn thể nhưng vẫn có thể chạm vào đồ vật. Cũng may ở đây không có người ngoài, nếu không người khác sẽ thấy một cái di động đang bay.
Tùy Uyên thấy Thích An tỉnh, ngẩng đầu nói: "Không phát sinh chuyện gì cả, có phải nhầm chỗ rồi hay không?"
"Sao vậy được nhỉ, chẳng lẽ trong nước có một Nghênh Dương cổ trấn khác ư?"
Thích An vừa nói vừa lấy di động ra xem lại tin nhắn. Không sai, đúng là chỗ này mà. Nhưng... đến giờ còn chưa gặp chuyện gì kì lạ, nếu hôm nay vẫn không thấy gì, khả năng cao đến thứ sáu cô cũng chưa về trường được.
Thích An khẽ thở dài, rời giường rửa mặt, đi đến cửa sổ kéo màn, vừa làm vừa nói với Tùy Uyên: "Cũng không còn sớm nữa, chúng ta xuống ăn sáng đi? Tôi nhớ trước cửa khách sạn này có một quán cháo..."
Lúc nói chuyện cô quay lại nhìn ra ngoài cửa sổ, sau đó sửng sốt, những lời chưa nói hết cũng nghẹn lại trong cổ. Tùy Uyên chú ý tới sự khác lạ của cô, buông di động nghi hoặc nhìn lại đây: "Sao vậy?"
"Bên... Bên ngoài... Không giống..."
Cảnh tượng ngoài cửa sổ khiến Thích An khiếp sợ không thôi, nói chuyện cũng lắp bắp.
Nhà cửa so với hôm qua cũ hơn rất nhiều, người đi lại trên đường mặc quần áo không hề giống kiểu dáng đang lưu hành hiện nay, mà là... Kiểu từ mười mấy năm trước! Ngay cả những cửa hàng mặt tiền ngày hôm qua cũng biến thành cửa hàng cũ đã biến mất từ lâu. Những người gánh hàng rong, bán hồ lô hô to mời chào "Hồ lô đường 1 tệ 1 chuỗi". Bất kể quần áo, đồ vật, giá tiền đều có thể nhìn ra đây tuyệt đối không phải trấn Nghênh Dương ngày hôm qua.
Tùy Uyên đi tới, nhìn bên ngoài cửa sổ cũng sửng sốt, nói: "Giống ở thôn Dương Liễu?"
Nhờ bà Tiêu ở thôn Dương Liễu nên bọn họ quay ngược thời gian trở về quá khứ, tìm được manh mối quan trọng nhất. Hiện tại lại thêm một lần nữa, chính xác là giống y như tình huống ngày đó.
Thích An không nghĩ nữa, phục hồi tinh thần từ trong khiếp sợ, vội vàng nói: "Đi nhà bán điểm tâm kia xem sao!"
Theo như lời hai ông cụ, người chết kì quái ở trấn này chính là thầy bói Vạn Kim, thời gian vào khoảng mười lăm năm trước. Hiện tại chỗ họ đang ở nhìn kiểu gì cũng thấy giống mười mấy năm trước, nói không chừng là có quan hệ với ông ta.
Lúc sắp rời khỏi phòng, Thích An dừng chân quay lại nhìn, kì quái nói: "Bên ngoài đã thay đổi hết rồi, vì sao căn phòng này vẫn như cũ?"
Tùy Uyên đứng trước cô mở cửa phòng nhìn nhìn, nhíu mày nói: "Hành lang cũng thay đổi rồi."
Thích An vội theo sau, phát hiện hành lang trở nên xưa cũ hơn, không có nhiều đồ vật trang trí như tối hôm qua, chỉ là một hành lang đơn giản trống trải mà thôi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn] Thay lời vong linh - Tòng 0
General FictionTên khác: Vong linh người phát ngôn, Vong linh đại ngôn nhân. Tác giả: Tòng 0 Editer: Tỳ Mòe Convert: April Nguồn: Wiki dịch Link: https://wikidich.com/truyen/vong-linh-nguoi-phat-ngon-XVVvqlS4CDbSjQiD [Lời tác giả: Truyện này hoàn toàn hư cấu, khôn...